Lý Tình Thâm nghĩ rằng đang nằm mơ nên hôn vô cùng chăm chú, không chỉ làm anh say, mà ngay cả cô cũng say.
Giấc mơ như thế này, anh đã có không biết mấy nghìn lần, mấy vạn lần rồi, nhưng lại chưa bao giờ có lần nào chân thực như lần này, khiến cho anh vô cùng kích động.
Anh hôn mãi hôn mãi, không kiềm chế được vươn tay lên, vuốt ve thân thể cô cách một lớp áo.
Cô cảm thấy cơ thể mình dần nóng ran lên bởi vì sự vuốt ve của anh, cô nhắm hai mắt lại, không tự chủ được dán vào trong ngực anh.
Bởi vì bị sốt nên cơ thể anh cực kỳ nóng.
Tay anh cởi quần áo của cô ra.
Cô quên cả giãy giụa.
Môi anh hôn lên xương quai xanh của cô, một dòng điện cao thế như truyền vào đáy lòng cô, thân thể cô hung hăng run lên.
Sự run rẩy của cô khiến cho anh càng điên cuồng hơn, môi của anh trượt một đường xuống, cuối cùng dừng lại ở trên bầu ngực mềm mại của cô.
Lúc mới bắt đầu, nụ hôn của anh rất nhẹ, chỉ giống như gió thoảng qua.
Cô không nhịn được khẽ thở dốc, giơ tay lên, ôm chặt lấy cổ anh.
Môi của anh không nhịn được liền hung hăng mυ"ŧ thỏa thích da thịt của cô.
Tay của anh dao động trên chỗ da thịt xung quanh nơi mềm mại của cô.
Cô không chịu được sự vuốt ve của anh liền không ngừng run lên.
Tay của anh cũng sờ theo bắp đùi cô, từng chút từng chút một trườn lên trên, khi chạm tới vùng ướt át đó, nơi cực nóng của anh bắt đầu không ngừng kích động, gắt gao chống đỡ trên bụng cô, cô vội vàng khép chân lại, nhưng anh vẫn không chịu rời khỏi đó, một lần nữa hôn thật sâu lên môi cô, cật lực hút, liếʍ, cắn, sau đó khi cô đã trở nên mềm nhũn như một vũng nước, nhẹ nhàng hừ ra một tiếng, anh lại đột nhiên đi thẳng vào chủ đề, tàn nhẫn xâm nhập vào trong cơ thể cô.
Một năm qua cô đều không làm những chuyện này với đàn ông nên có chút chặt, anh mạnh mẽ xâm nhập như vậy khiến cho cô hơi đau, cô khẽ nhíu mày, chỗ đó cũng bắt đầu co rút lại, khiến cho anh cũng hơi hơi đau.
Anh nghĩ, cô thật sự là một yêu tinh, là một yêu tinh khiến cho anh mất đi sự kiềm chế.
Nghĩ đi nghĩ lại, anh liền không nhịn được thấy buồn cười.
Không phải là anh không thể kiềm chế được.
Anh đời này kiếp này, chưa bao giờ gặp phải một thứ gì khiến cho anh không biết phải làm sao.
Anh nắm lấy chân cô, lẩm bẩm gọi tên cô, giọng nói dịu dàng say lòng người như vậy khiến cô cũng cho rằng đây là một giấc mộng, anh không ngừng ra vào cơ thể cô, lặp đi lặp lại, làm không biết mệt.
Đến cuối cùng, hô hấp của cả anh và cô càng lúc càng loạn nhịp.