Lăng Mạt Mạt thấy những lời này, trong lòng hoảng sợ, Enson có thể nghi ngờ mình thích Lý Tình Thâm hay không, nhất thời, cô vội vã giải thích: 【 Anh nói cái gì vậy! Sao em có thể thích anh ấy được, anh ấy là thầy giáo của em mà! 】
【 Nếu như Lý Tình Thâm thích em, anh ấy thổ lộ với em, thì em có tiếp nhận anh ấy không? 】Enson gửi tới một câu như vậy.
Lý Tình Thâm thích cô? Thổ lộ với cô?
Trong nháy mắt, đầu óc của Lăng Mạt Mạt liền tưởng tượng tới cảnh Lý Tình Thâm thổ lộ với mình, vậy mà cô lại cảm thấy bản thân chỉ vì một cái tưởng tượng này mà thậm chí ngay cả nhịp tim cũng đập nhanh hơn một chút.
Nhưng mà, so với Lý Tình Thâm, thì cô lại càng hy vọng Enson sẽ thổ lộ với cô hơn.
Enson thấy Lăng Mạt Mạt mãi vẫn chưa trả lời tin nhắn của anh, liền gửi tới một dấu câu: 【? 】
Lúc này Lăng Mạt Mạt mới trả lời lại: 【 Trời ơi, chúng ta đang thảo luận về Lý Tình Thâm và cô gái mà anh ấy thích mà! Anh nói thử xem, rốt cuộc vì sao cô gái kia lại không chấp nhận Lý Tình Thâm vậy? 】
【 Tưởng tượng thử xem. 】
【 Em không tưởng tượng được. 】 Lăng Mạt Mạt vốn muốn nhắn là, em sẽ trực tiếp từ chối anh ấy, bởi vì người em yêu là anh, Enson, em có người trong lòng rồi, sao em có thể tiếp nhận anh ấy chứ?
Nhưng đáng tiếc là, tình yêu của cô chỉ có thể yên lặng giấu kín ở trong lòng, trong giây phút này đây, vậy mà cô lại có thể tinh tế cảm nhận được nỗi khổ sở và bi ai của Lý Tình Thâm, yêu một người, muốn nói lại không thể nói nên lời, loại cảm giác này, thật sự rất đau!
Enson rất có chừng mực, sau khi anh thấy Lăng Mạt Mạt trả lời như vậy, thì lập tức nhẹ nhàng bâng quơ chuyển đề tài đi, nhắn: 【 Đến em là con gái mà còn không biết nguyên nhân, thì làm sao anh có thể biết được? 】
Lăng Mạt Mạt thấy Enson gửi tới tin nhắn này, suy nghĩ một chút rồi đáp lại: 【 Đúng rồi, cũng có thể là do cô gái ấy đã có người trong lòng! 】
Giống như cô vậy!
Thích Enson!
Sau khi Lý Tình Thâm nhìn thấy những lời này, thì lập tức nghĩ đến lịch trình thường ngày làm việc và nghỉ ngơi của Lăng Mạt Mạt, hình như là căn bản không có cơ hội để tiếp xúc với những người đàn ông khác, cho nên, nhắn lại: 【 Nếu như cô ấy không có thích người đàn ông nào thì sao? 】
Nếu như không có ư? Lăng Mạt Mạt suy nghĩ, có một người đàn ông vừa tốt lại vừa si tình yêu mình như vậy, thì sao có thể không động lòng chứ?
Lăng Mạt Mạt cắn cắn ngón tay, suy nghĩ thật lâu, cuối cùng cũng chỉ có thể nghĩ tới một nguyên nhân hợp lý nhất là: 【 Có lẽ là do cô gái kia thấy Lý Tình Thâm quá mức ưu tú, cho nên chùn bước! 】
Sau khi Lý Tình Thâm thấy những lời này, thì đáy lòng lại càng vui sướиɠ hơn, Lăng Mạt Mạt nói rằng anh quá mức ưu tú, chứ không phải là đi tìm khuyết điểm của anh, xem ra, tất cả những gì anh đã làm, cũng không hề uổng phí!
Lý Tình Thâm liền lạnh nhạt chuyển đề tài, hàn huyên một ít chuyện khác với Lăng Mạt Mạt, mãi cho đến ba giờ sáng, rốt cuộc Lăng Mạt Mạt không chịu nổi nữa, lúc này hai người mới vì vậy mà dừng lại, tự mình đi nghỉ ngơi.
Trước khi đi ngủ, Lăng Mạt Mạt tỉ mỉ đọc lại lịch sử ghi chép của cuộc nói chuyện phiếm giữa cô và Enson, đọc đến nỗi ngay cả đáy lòng cũng thấy ấm áp, ngọt ngào, sau đó còn mang theo một cái ý nghĩ chính là, cô rất muốn thấy khí chất của người con gái mà Lý Tình Thâm thích!
Lăng Mạt Mạt thật sự rất muốn gặp cô gái mà Lý Tình Thâm thích kia một một lần, rốt cuộc phải là một người xinh đẹp như thế nào mới có thể khiến cho Lý Tình Thâm si tình không chút hối hận như thế!
Nhưng mà Lăng Mạt Mạt cũng biết rằng đây chỉ là suy nghĩ và sự hiếu kì nơi đáy lòng mà thôi, căn bản không thể nào gặp cô gái kia được!