Enson từ từ cúi đầu xuống, trong bóng tối, cánh môi trước chạm vào mặt cô, sau đó cánh môi liền từ mặt, di chuyển từng chút từng chút, tìm được môi của cô, nhẹ nhàng bao phủ.
Nụ hôn của anh, ban đầu là dịu dàng, nhẹ nhàng chậm rãi, như là đối đãi châu báu dễ vỡ tan nào đó.
Lăng Mạt Mạt ngây ra một lúc, có thể ba bốn tháng cô không tiếp xúc thân mật với bất kỳ người đàn ông nào như vậy, nụ hôn xảy ra bất ngờ lại khiến cho cô trong chớp mắt có chút không thoải mái, cô co quắp lại về đằng sau né tránh, nhưng mà tay của Enson cũng rất nhanh giơ lên, giữ lấy gáy cô, cố định đầu cô, sau đó môi anh từ từ dùng sức áp sát môi của cô.
Lăng Mạt Mạt hơi đau, cánh môi và hàm răng khép lại càng chặt, Enson liền gắt gao dùng sức ôm Lăng Mạt Mạt vào trong ngực mình, đầu lưỡi của anh mạnh mẽ cạy mở hàm răng của cô, sau đó anh lập tức đưa đầu lưỡi nóng bỏng vào trong miệng cô.
Enson chạm đến trong miệng mềm mại của cô, cả người giống như điên lên trong nháy mắt không khống chế được, đầu lưỡi lại càn quét tùy tiện trong miệng cô, nụ hôn vốn là chuồn chuồn lướt nước kia lập tức biến thành nụ hôn sâu nóng bỏng quấn quýt kéo dài.
Thân thể Lăng Mạt Mạt căng lên quá đỗi, mang theo run rẩy khe khẽ, không phải vì cô ngượng ngùng, cũng không phải bởi vì khẩn trương, mà là vì loại cảm giác đã lâu không gặp này, lại khiến cho cô nhớ như vậy, thậm chí cô chỉ vì nụ hôn đơn đơn giản giản như vậy, đã cảm thấy bụng dưới của mình có một luồng nhiệt chạy toán loạn, sau đó chậm rãi từ giữa hai chân kẹp chặt của cô từng chút từng chút thấm ra ngoài, dính ở trên qυầи ɭóŧ, dinh dính ẩm ướt, khiến cho toàn thân cô càng lúc càng trở nên khô nóng.
Hô hấp của Lăng Mạt Mạt dần dần bị Lý Tình Thâm đoạt lấy không còn một chút, cô phát hiện thân thể cô không có cách nào kiềm chế dán vào thân thể Enson, Lăng Mạt Mạt vốn đã bị loại phản ứng điên cuồng của bản thân làm hoảng sợ rồi, sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức đỏ lên.
Cô vậy mà, vậy mà chờ mong Enson làm chuyện khăng khít thân mật kia với cô.
Cả khuôn mặt Lăng Mạt Mạt bởi vì nhận thức này mà trở nên nóng bỏng, sau đó thân thể càng lúc càng trở nên hưng phấn, trở nên càng lúc càng mềm, tay cô túm lấy bả vai Enson, sau đó dựa vào cửa, đáp lại nụ hôn của Enson.
Sự đáp lại của cô, khiến cho Enson càng lúc càng nhiệt tình, tay anh dần dần từ vòng eo của cô di chuyển lên trước ngực cô, cách lớp quần áo, từ từ vuốt ve, sau đó tay Enson dần dần nắm lấy ngực của cô, từ từ vê nặn, thân thể Lăng Mạt Mạt run rẩy càng kịch liệt hơn, có âm thanh khe khe ngân nga trong miệng hai người.
Enson nghe được âm thanh êm ái của cô, đột nhiên bế cả người Lăng Mạt Mạt lên, sau đó dùng thân thể hung hăng đè cô ở trên cửa.
Hai chân Lăng Mạt Mạt trống rỗng, đầu người đàn ông vừa đúng ở trước ngực cô, nhiệt độ hô hấp của anh truyền vào trong quần áo, ngực cô không tự chủ được càng lúc càng đứng thẳng, anh nghiêng đầu, nhẹ nhàng cắn lên.
Bàn tay Enson tiến vào trong váy của cô, sau đó gỡ bỏ quần áo, nhẹ nhàng nắm lấy mềm mại của cô, nơi đó sớm đã ướt át một khoảng, giống như xuân thủy đầm đìa, ngón tay anh nhanh chóng gảy, xuân thủy liền liên tiếp không ngừng.
Hành động của Enson như vậy, khiến cho các giác quan của Lăng Mạt Mạt đều lên tới cao nhất, cô kích động mà đau đớn nhắm mắt lại, cắn môi, cố gắng kiềm chế âm thanh muốn tràn ra của mình, toàn thân không thể khống chế phát ra run rẩy.