Thấy Doãn Tư Thần như vậy, Cố Hề Hề nhịn không được bật cười một tiếng.
Doãn Tư Dược nãy giờ bất an đứng bên ngoài, nhìn thấy Doãn Tư Thần nắm tay Cố Hề Hề bước đến, theo bản năng liền rụt cổ lại, lấy hết can đảm chào hỏi một câu: "Anh hai, chị dâu, vừa rồi thật cảm ơn."
Khoé mắt Doãn Tư Thần hơi nghiêng nghiêng, nhìn thoáng qua Doãn Tư Dược, khẽ ừ một tiếng, coi như đáp lại.
Doãn Tư Dược dĩ nhiên không dám cản đường, nên lùi lại một bước để hai người rời khỏi.
Khi Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề rời khỏi, ánh mắt Doãn Tuyết Mạt nhìn theo bóng dáng của Doãn Tư Thần, thần sắc phức tạp. Cô ta vừa ghen ghét, lại vừa hâm mộ Cố Hề Hề.
Một người đàn ông tựa như đế vương, cao cao tại thượng như Doãn Tư Thần, lại có thể bất chấp mọi thứ mà bảo vệ Cố Hề Hề, đây chính là điều khiến người khác không thể không hâm mộ!
"Cố Hề Hề!" Doãn Tuyết Mạt vô thức kêu tên Cố Hề Hề một tiếng, sau đó im lặng. Cô ta tự nhận mình là Doãn gia đại ŧıểυ thư, tuyệt đối không thể để ai thấy được nhược điểm tự ti của mình!
Sau khi xử lý mọi chuyện, Cố Hề Hề và Doãn Tư Thần cùng đi gặp riêng Doãn phu nhân. Không rõ có phải do Doãn lão phu nhân đã bị cháu trai và cháu dâu chỉnh ngược lại hay không, mà thái độ của Doãn phu nhân đối với Cố Hề Hề trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Cập nhật sớm nhất tại Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc.
Quả nhiên mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu là chuyện xưa nay không ai tránh khỏi, Doãn lão phu nhân và Doãn phu nhân là mẹ chồng nàng dâu, và Doãn phu nhân với Cố Hề Hề cũng là mẹ chồng nàng dâu, về phương diện nào đó thì mối quan hệ này vu hồi lui tới vẫn về chỗ cũ.
Doãn phu nhân không giữ Cố Hề Hề ở lại bên bà quá lâu, chỉ dặn dò trợ lý mang cho cô một số món lễ vật, trực tiếp đưa đến phòng riêng của hai người.
Cáo từ Doãn phu nhân rồi, Cố Hề Hề mới cảm thấy hơi mệt, lúc này cô mới đi theo Doãn Tư Thần về phòng nghỉ. Vừa bước vào phòng, ŧıểυ Vương lập tức bưng tới ly sữa bò ấm áp, Cố Hề Hề uống xong thì nhấp một ngụm trà dưỡng thần.
"Chuyện em dặn ŧıểυ Vương nói với anh đã điều tra đến đâu rồi?" Cố Hề Hề quay sang hỏi Doãn Tư Thần, việc liên quan đến con trai của cô tuyệt nhiên không thể có bất kỳ sơ suất gì.
Cố Hề Hề đưa tay vuốt ve bụng, chỉ hận bản thân không thể mạnh mẽ hơn, có thể che chắn mưa gió bảo vệ con trai cả đời bình an vô ưu vô lo.
Doãn Tư Thần nắm tay Cố Hề Hề, kéo cô ngồi lên đùi của anh, cúi người áp tai vào bụng cô. Hiện tại con khỉ con ngày càng quậy phá, anh thậm chí cảm nhận được cú đạp mạnh mẽ của con trai trúng vào mang tai của anh. Điều yêu thích mỗi ngày của anh chính là ôm bụng của Cố Hề Hề, trò chuyện với nhóc con trong bụng mãi không dứt.
Cố Hề Hề có vẻ không kiên nhẫn, cô lấy tay đẩy trán Doãn Tư Thần ra: "Đừng rộn nữa, nói chuyện chính trước đi."
"Ừ." Doãn Tư Thần lúc này mới ngồi ngay ngắn lại, nhẹ nhàng ôm lấy Cố Hề Hề, đặt cằm của anh tựa lên đỉnh đầu của cô, ôn nhu vuốt ve mái tóc dài, nói: "Đã điều tra ra, quả thật có hai đối tượng có vấn đề, chính là người của chú hai sắp xếp."
Đôi mắt Cố Hề Hề tức khắc lạnh lùng, cô có thể mặc kệ người khác tính kế hãm hại mình, nhưng tuyệt đối không để bất kỳ ai tổn hại con trai của cô!
"Tư Thần, không thể buông tha cho ông ta được!" Cố Hề Hề tức giận nghiến răng nghiến lợi.
"Anh biết." Doãn Tư Thần dịu dàng ôm chặt Cố Hề Hề hơn nữa: "Đúng lúc có thể dùng chuyện này để thử Doãn Tư Dược một chút, xem cậu ta có tư cách trở thành người của anh hay không."
"Anh chưa tin cậu ta?" Cố Hề Hề mở miệng hỏi.
"Cậu ta chưa đủ tư cách để anh tin tưởng." Anh lười biếng thì thầm bên tai cô, thanh âm như mang theo ngọn lửa đê mê: "Hề Hề, anh muốn.."
Mặc dù Cố Hề Hề đã sắp làm mẹ, nhưng đột nhiên nghe Doãn Tư Thần nói vậy thì vẫn đỏ mặt ngượng ngùng!
Thật là..
"Em đã tám tháng rồi!" Cố Hề Hề nhướng mày phản bác.
"Anh sẽ cẩn thận.." Doãn Tư Thần càng nhỏ giọng hơn nữa, gần như cầu xin nỉ non bên tai của cô: "Anh nhất định sẽ thật chậm, không làm ảnh hưởng đến em và con!"
"Con của anh sẽ kháng nghị.." Cố Hề Hề tiếp tục ngoan cố chống lại.
"Kháng nghị bị vô hiệu.." Doãn Tư Thần khí phách tuyên bố: "Giờ phút này là do lão tử quyết định.."
Nửa tiếng sau..
Cố Hề Hề mệt mỏi trở mình, lẩm bẩm nói: "Còn nói là chỉ mười phút, kết quả lại lâu như vậy.."
Doãn Tư Thần khẽ cười, anh vòng tay ôm lấy eo Cố Hề Hề, hít thật sâu hương thơm nhẹ nhàng thoang thoảng trên thân thể của cô: "Hề Hề.."
"Vâng?" Cố Hề Hề đáp lại.
"Anh rất yêu em.." Doãn Tư Thần hôn vào vành tai Cố Hề Hề, thanh âm ôn nhu.
Cố Hề Hề mỉm cười, cô lấy tay vỗ vỗ vào mu bàn tay của anh..
Giờ đã là giữa trưa, ŧıểυ Vương và ŧıểυ A đứng ở cửa nhìn nhau, có nên đi vào hay không đây? Tổng giám đốc và thiếu phu nhân vào phòng nghỉ ngơi đã lâu vậy rồi, mà còn chưa gọi họ vào..
ŧıểυ Vương nhăn mặt nhìn ŧıểυ A, ý bảo cô chưa kết hôn, loại chuyện này đừng có hỏi đến cô.
Còn ŧıểυ A thì quả thật muốn khóc, bởi vì cậu cũng chưa kết hôn mà!
Bất quá hai người họ cứ việc ngại ngùng, hoàn toàn không sao cả, bởi vì có một người mặt rất dày, không biết ngại là gì, ví dụ như Tiêu Hằng -
Tiêu Hằng đứng ở ngoài, tự nhiên gõ cửa phòng: "Thiếu gia, thiếu phu nhân, đã đến lúc rời giường!"
Khụ khụ, có cần phải nói huỵch toẹt ra vậy không?
Doãn Tư Thần đang giúp Cố Hề Hề sấy mái tóc vừa gội xong, nghe được tiếng nói bên ngoài thì sắc mặt liền tối sầm lại.
Cố Hề Hề bật cười: "Sao anh lại tìm được vị thủ tịch trợ lý này vậy?"
"Là mẹ anh chọn." Nét mặt Doãn Tư Thần vẫn còn khó chịu: "Mẹ của cậu ấy là một trong những trợ lý trước kia của mẹ anh, xem như là người một nhà, cho nên Tiêu Hằng rất trung thành với anh."
Cố Hề Hề gật đầu tán thành: "Anh ta đâu chỉ trung thành với anh, em thấy anh ta giống như hận là không thể tìm được những người hoàn hảo không tì vết ở bên cạnh anh vậy! Nhìn cách anh ta xét nét thiếu phu nhân là em đây là đủ biết rồi."
Gương mặt Doãn Tư Thần lúc này mới hòa hoãn một chút: "Cậu ấy là vậy, luôn soi mói rất kỹ lưỡng, chính tay cậu ấy đã đào tạo rất nhiều trợ lý cho anh. Mỗi người trong số bọn họ đều tháo vát đảm đương từng công việc một cách hoàn hảo, tất cả đều nhờ công lao của Tiêu Hằng."
"Em biết, vậy nên nể mặt anh thì em sẽ đối xử tử tế với anh ta." Cố Hề Hề mỉm cười, lộ ra má lúm đồng tiền tươi như hoa.
Khi Doãn Tư Thần sấy khô tóc Cố Hề Hề rồi thì mới gọi người vào hầu hạ. Người hầu giúp Cố Hề Hề thay đổi trang phục, còn ŧıểυ A đã chuẩn bị sẵn một bộ quần áo khác cho Doãn Tư Thần.
Hai người tinh thần thoải mái bước ra ngoài tiến đến phòng ăn dùng bữa trưa, quả nhiên lúc này đã không còn người ngoài nào lộn xộn nữa, mà chỉ có người trong nhà.
Doãn lão phu nhân nhìn thoáng qua gương mặt đỏ bừng hồng hào của Cố Hề Hề, tựa như nói rõ với cả thế giới cô cùng đấng phu quân vừa ân ái vậy, đúng là sủng ái vô hạn mà!
Doãn lão phu nhân lúc này mới mở miệng nói: "Hề Hề, đêm nay là giao thừa, con là dâu trưởng đúng ra phải thức đêm, nhưng do đang mang thai nên quy củ này bỏ qua. Bà đã cho người mang đồ bồi bổ cho con, nghe nói con hay uống các loại trà dưỡng thần được trồng trong nước, đồ bổ bà sai người đưa là hai phần sâm Cao ly, con lấy pha trà uống đi, đối với cả con và đứa bé đều tốt."
Cố Hề Hề ngoan ngoãn đáp một tiếng.
Đây là gì? Là bồi thường chuyện vừa rồi sao?
Doãn Tư Dược ngồi một góc yên lặng ăn cơm, nhưng người sáng suốt đều có nhận ra Doãn Tư Dược có tâm sự nặng nề, bộ dáng trông rất miễn cưỡng. Cố Hề Hề nghĩ nghĩ một chút, tức thì hiểu ra vấn đề.
Nếu cô đoán không sai, thì đây chính là cái Tết âm lịch đầu tiên của Doãn Tư Dược ở Doãn gia?
Trước kia Doãn Tư Dược đều ở bên cạnh Mã Diễm và Mã Anh Anh, nhưng hiện tại Doãn Tư Dược lại không thể ở cạnh họ, mà sẽ phải ở đây cùng đón giao thừa với người nhà Doãn gia.
Mặc kệ cho Doãn Tư Dược là người cứng cỏi đến thế nào đi nữa, biết cải trang che giấu bản thân thì Doãn Tư Dược vẫn không phải Doãn Tư Thần, tuyệt đối không có được bản lĩnh bày mưu tính kế nhìn thấu đại cuộc như Doãn Tư Thần.
Nói trắng ra thì Doãn Tư Dược chỉ là một người bình thường, lòng dạ có lúc yếu đuối, cho nên lúc này hồn vía đều bần thần cũng là lẽ tự nhiên.
Cố Hề Hề cảm thấy Doãn Tư Dược như vậy thì không có gì là không tốt, ngược lại nếu Doãn Tư Dược có thể vô tâm ăn uống hưởng thụ tại Doãn gia mà không màng đến Mã Diễm và Mã Anh Anh, thì mới thật sự đáng sợ!
Cố Hề Hề không phủ nhận, trước kia cô thiếu chút nữa đã bị Doãn Tư Dược lừa gạt, nếu Doãn Tư Dược có đủ cốt khí thì dĩ nhiên sẽ không trở lại Doãn gia. Người này có dã tâm, có khát vọng, có phúc hắc, thậm chí có thể đủ nhẫn tâm để ra tay với bất kỳ ai cản đường mình.
Doãn Tư Dược cũng sẽ không từ thủ đoạn, giống như Nhiễm Tịch Vi.
Doãn Tư Dược cũng sẽ biết xem xét thời thế, giống như việc che giấu Mã Anh Anh.
Doãn Tư Dược cũng sẽ có dụng tâm riêng.
Cho nên Cố Hề Hề không phải thánh mẫu để quá thương xót cho người này.
Sau bữa cơm trưa, Cố Hề Hề trước khi rời khỏi phòng ăn, tựa như vô tình đi ngang qua Doãn Tư Dược, thấp giọng nói: "Từ giờ đến bữa tối còn nhiều thời gian, cậu đi sớm về sớm đi, vẫn còn kịp."
Doãn Tư Dược thoạt đầu là sửng sốt, sau khi hiểu ra ý tứ của Cố Hề Hề thì tức khắc kinh hỉ, cảm tạ cô rồi lập tức xoay người rời đi.
Doãn Tư Thần nhíu mày, anh lấy tay xoa đầu Cố Hề Hề: "Việc gì phải quan tâm cậu ta đến vậy? Bất quá chỉ là một quân cờ nhỏ mà thôi!"
Cố Hề Hề dịu dàng nắm tay Doãn Tư Thần, vẻ mặt rất nghiêm túc: "Có đôi khi quân cờ nhỏ lại làm nên chuyện đại sự."
Doãn Tư Thần cười cười, anh không nói gì nữa.
Không lâu sau đã đến bữa cơm tối, quả nhiên Doãn Tư Dược đã trở về, chỉ là gương mặt suy sụp trưa nay đã được thay thế bằng vẻ mặt khác, tựa hồ tinh thần đã tươi tỉnh hơn rất nhiều.
Bữa cơm này trôi qua rất chậm, mọi người vừa dùng cơm vừa xem các tiết mục chào đón Tết, đây là thông lệ của người Trung Quốc, dù có thích hay không thì hầu hết mọi người đều mở tivi xem các tiết mục náo nhiệt, chỉ là một thói quen mà thôi.
Cố Hề Hề ăn xong thì lại cảm thấy mệt mỏi nên xin phép về phòng trước.
Sau khi Doãn Tư Thần đưa Cố Hề Hề về phòng, ŧıểυ A đã bước đến cạnh anh, thấp giọng nói: "Tổng giám đốc, đối phương đã hành động."
Đáy mắt Doãn Tư Thần hiện lên mạt cười lãnh huyết: "Tốt thật, tôi còn đang sợ đối phương cứ án binh bất động! Nếu gấp gáp tìm đường chết như vậy, sao tôi lại từ chối chứ?" Nói xong, Doãn Tư Thần thuận miệng hỏi: "Mấy ngày nay Thượng Kha làm gì?"
ŧıểυ A nghe nhắc đến tên của Thượng Kha, liền nói: "Mấy ngày qua của Thượng tổng quả thật không được tốt lắm!"
"Hmm?" Doãn Tư Thần nhướng mày.
"Mộc ŧıểυ thư gần đây nhất quyết không nhận điện thoại của Thượng tổng, hơn nữa còn liên tục đi xem mắt." ŧıểυ A tiếp tục nói: "Hôm nay Thượng tổng đã to tiếng với người trong nhà, hình như có liên quan đến Tưởng gia."
"Quan hệ gì đến Tưởng gia?" Doãn Tư Thần bắt đầu tò mò.
"Nghe nói chiều nay có người dò hỏi Thượng tổng có muốn gặp gỡ Tưởng gia đại ŧıểυ thư hay không. Xem điệu bộ của Tưởng gia là muốn Tưởng đại ŧıểυ thư và Thượng tổng xem mắt." ŧıểυ A nói, khoé miệng giống như muốn cười.