ŧıểυ A lập tức ghi nhớ, xoay người đi xuống phân phó.
Doãn Tư Thần âm thầm ghi nhớ, nói: “Tốt lắm, tôi đi ra ngoài trước. Thời gian hẹn là 12 giờ trưa, tầng ba nhà ăn của công ty. Đừng tới trễ.”
Nói xong, Doãn Tư Thần liền xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng Doãn Tư Thần rời đi, lúc này Cố Hề Hề mới ngồi xuống ghế, thở dài một hơi.
Đối mặt với Doãn Tư Thần khí thế mạnh như vậy, nói không khẩn trương là không thể nào.
Nhưng chiến trường lớn hơn còn đang chờ phía sau, cô không có thời gian lãng phí.
Cố Hề Hề nhanh chóng mở máy vi tính, bù lại vào bữa ăn kiến thức.
Hiện tại chỉ có thể tạm thời ôm chân phật.
Bữa ăn Tây không có lễ nghi phức tạp, hẳn cô có thể ứng phó được.
ŧıểυ A quả nhiên không hổ là trợ thủ đắc lực nhất của Doãn Tư Thần, rất nhanh đưa thực đơn bữa trưa cho Cố Hề Hề. truyện teen hay
Cố Hề Hề nhanh chóng chọn món, sau đó nhìn thời gian, lúc này mới xoay ngiời rời khỏi phòng làm việc, đi đến nhà ăn trong công ty.
Tập đoàn Doãn thị có nhà ăn độc lập.
Tổng cộng chia làm ba tầng, căn cứ địa vị mà phân khu vực dùng cơm.
Tầng dưới cùng là cho công chức phổ thông, tầng thứ hai là tầng giữa của công ty.
Tầng thứ nhất là tầng chuyên dụng của Doãn Tư Thần và vài cổ đông.
Mỗi một tầng đều có đầu bếp và quy chế khác biệt, mỗi một tầng cũng nghiêm cấm những người khác tán loạn.
Cố Hề Hề nhanh chóng đi tới nhà ăn, cô vừa xuất hiện, toàn bộ nhà ăn trong nháy mắt yên lặng như tờ, ánh mắt tất cả mọi người đều rơi vào trên người Cố Hề Hề.
Có hâm mộ, có ghen tị, có khinh bỉ, không hề thiếu.
Đủ loại ánh mắt, khiến Cố Hề Hề như mọc gai trên lưng, vô cùng không thoải mái.
Cố Hề Hề biết mình từ tầng dưới chót, một nhân viên hậu cần quèn, nhảy một cái trở thành nhân viên cao cấp, phỏng đoán tất cả mọi người trong công ty đều không phục. Lời ra nói vào là không tránh khỏi, nhưng chuyện này căn bản không có cách nào giải thích, cho nên dứt khoát không giải thích.
Cố Hề Hề cho rằng cô không đi trêu chọc người khác, mọi người cũng sẽ sống yên ổn bình an vô sự với nhau.
Nhưng Cố Hề Hề đánh giá sức mê hoặc của Doãn Tư Thần đối với những phụ nữ độc thân trong công ty rồi, cô còn chưa đến tầng ba, liền bị cản lại.
“Cố Hề Hề, có phải cô đi lộn chỗ không?” Nữ giám đốc bộ phận tiêu thụ lập tức ngăn cản Cố Hề Hề: “Mặc dù cô dựa vào da thịt làm ăn trở thành tình nhân của tổng giám đốc, cũng để cho cô từ một nhân viên quèn lập tức biến thành thư kí trưởng. Nhưng mà, cô cũng chỉ có thể dừng bước ở đây, đi lên nữa, không phải nơi cô nên đi.”
“Muốn đi lên một tầng nữa, cô cố gắng đủ rồi sao? Gả cho tổng gáim đốc, làm một tổng giám đốc phu nhân, chứ không phải là một thư kí trưởng.” Nữ giám đốc khinh bỉ quan sát Cố Hề Hề từ trên xuống dưới, khinh thường nói: “Chỉ dựa vào sắc đẹp của cô, muốn tổng giám đốc cưới cô là không thể nào, cho dù cô dùng thủ đoạn gì leo lên giường tổng giám đốc, cũng chỉ là một công cụ làm ấm giường. làʍ t̠ìиɦ nhân, có gì tốt mà đắc ý?”
Cố Hề Hề đứng đó, hít thở sâu, trong lòng không ngừng cảnh cáo mình: Không thể tức giận! Không thể tức giận! Vì đứa bé, không thể tức giận!
“Phiền cô tránh ra, nếu tôi đi nhầm bị tổng giám đốc đuổi, không phải đúng ý cô sao? Không phải đúng lúc có thể dành chỗ để cô quyến rũ tổng giám đốc sao?” Trước kia Cố Hề Hề luôn bị người khác khi dễ, nhưng hiện tại cô đã làm mẹ, tuyệt đối không thể mềm yếu nữa.
Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn nữ giám đốc đứng trước mặt mình, người đàn bà này có khuôn mặt yêu tinh, vóc người ma quỷ, khó trách không phục.
Vừa lúc đó, ŧıểυ A từ bên cạnh nhanh chóng đi tới, nhìn nữ giám đốc ngăn Cố Hề Hề lại, ánh mắt mang theo cảnh cáo.
Nữ giám đốc đó biết địa vị của ŧıểυ A, theo bản năng lập tức buông lỏng tay.
“Thư ký trưởng, tổng giám đốc và khách đã đến, đang chờ cô.” ŧıểυ A nói với Cố Hề Hề.
Chẳng qua chỉ là một câu nói, hoàn toàn giải thích rõ nguyên nhân cô xuất hiện ở tầng ba, cũng cho những người khác trong công ty thấy rõ ràng, địa vị của Cố Hề Hề trong công ty, không thể so sánh với nhân viên quèn trước kia.
Cố Hề Hề cảm kích nhìn ŧıểυ A cười, cô biết ŧıểυ A đang chứng minh cho mình.
Thấy Cố Hề Hề đi theo ŧıểυ A cùng lên tầng ba, huyết sắc trên mặt nữ giám đốc ngăn lại Cố Hề Hề liền tuột xuống: “Sao có thể? Cho dù là thư kí tổng giám đốc, cô ta cũng không có tư cách lên tầng ba ăn cơm.”