nhận thấy rằng có những người khác trong phòng chờ.
Khi nhìn thấy Lục Quân Linh, vẻ mặt hắn đột nhiên ngưng lại.
Hạ An Nhiên chú ý tới vẻ mặt của Trác Châu.
Tuy nhiên cô cũng không để ý lắm, đối với việc hai người tới mời đi ăn, cô ngượng ngùng từ chối, “Buổi trưa tôi có hen ở ngoài, bạn thân tôi mời ăn trưa."
Sáng nay sau khi đến Viện nghiên cứu không lâu, Bùi Kì đã nói giữa trưa nhất định phải gặp nhau.
Vì vậy, lịch trình của cô đã được đặt trước.
Lục Quân Linh cảm thấy có chút chạnh lòng, “Cô đã có hẹn, vậy tôi đi ăn trước."
Trác Châu tiến lại gần Hạ An Nhiên sau khi Lục Quân Linh rời đi, “Cô tại sao lại quen biết cô ấy?"
Hạ An Nhiên nhìn vẻ mặt sợ hãi của Trác Châu, cau
mày. "Tôi quen biết với cô ấy thì làm sao?"
Trác Châu ánh mắt có chút phức tạp, “Cô ấy cũng giống như Đoạn Thư, không thích quan hệ với đồng nghiệp! Đoạn Thư có tiếng là ngay thẳng, còn cô ấy có tiếng là nghiêm khắc ... Cho nên, cô ấy đến tìm cô, tôi sợ cô ấy sẽ đến ... làm khó cô!"
Hạ An Nhiên bật cười," Tại sao cậu lại đến phòng thí nghiệm của Đoạn Thư?"
Trác Châu sờ sờ đầu, "Mặc dù Đoạn Thư có chút thẳng thắn, nhưng những gì anh ấy nói đều là sự thật ... Hơn nữa, người này không giấu diếm, sẵn sàng dạy bảo chúng tôi mọi chuyện."
Hạ An Nhiên nhún vai, "Cho nên, khi làm thí nghiệm cô ấy có hà khắc hơn một chút cũng không phải là chuyện xấu."
Trác Châu Không ngờ rằng Hạ An Nhiên đang bênh. vực Lục Quân Linh và ho khan một tiếng. Vậy thì...
tôi sẽ không làm phiền cô nữa, tôi đi ăn cơm."
Hạ An Nhiên:” Cậu tìm Đoạn Thư để cùng đi ăn cơm đi."
Trác Châu thản nhiên nói:" Ở nhà anh ấy xảy ra
chuyện, cho nên anh ấy xin nghỉ.”
Hạ An Nhiên có chút kinh ngạc.
Ngày hôm qua khi cô và Đoạn Thư chào tạm biệt nhau, có vẻ cũng không có chuyện gì xảy ra?