Trong hoàn cảnh vô cùng u ám đó, cô ấy đã gặp Thu Lương Nhạc.
Thu Lương Nhạc đối xử với cô như thế nào, Hạ An Nhiên là người hiểu rõ nhất.
Cho nên ... trong vài năm qua, cô ấy đã vô tình coi
Thu Khanh Khanh là người thân nhất của mình.
Sau khi Hạ An Nhiên lẩm bẩm “Con rất vui", Thu Lương Nhạc lập tức phấn khích, “Nào, gọi thầy một
tiếng bố."
Hạ An Nhiên: "... Thu Khanh Khanh, con nói cho thầy biết, thầy đừng có được voi đòi tiên"
Thu Khanh Khanh chán ghét nói:" Ôi, sao thầy lại có đứa con gái như con!"
Hạ An Nhiên khịt mũi," Cho dù là xui xẻo thì cũng đã nhận rồi! "
Thu Lương Nhạc thở dài, " Không còn cách nào khác, chỉ có thể chấp nhận thiệt thòi"
Hạ An Nhiên:" ... "
Thu Khanh Khanh thật sự đã có lợi lại còn khoe mẽ.
Cô không muốn nói chuyện với Thu Khanh Khanh. nữa, sau đó hỏi Cố Kì ở đầu bên kia điện thoại, “Bỗng nhiên khi không tôi có thêm một người bố thì cũng thôi đi, tại sao còn cố ý đem chuyện đời sống tình cảm của tôi ra?"
Cố Kì ở một bên yếu ớt giải thích "Giáo sư không muốn đám cư dân mạng nhàm chán kia tung tin đồn thất thiệt về đời tư của cô ... Dù sao cái loại tin tức này nếu bị Lăng Thiếu gia nhìn thấy, không chừng sẽ tức giận. Cô và thiếu gia hãy sống thật tốt!"
Bởi vì là chế độ rảnh tay, cho nên Lăng Mặc nghe rõ
cuộc nói chuyện.
Có vẻ như hành động lấy lòng Thu Lương Nhạc của
anh ấy trước đây vẫn rất hiệu nghiệm.
Lăng Mặc bình tĩnh nói: “Tôi không tin những tin tức trên mạng, chứ đừng nói đến việc tức giận với cô ấy."
Hai người ở đầu dây bên kia đều dừng lại khi nghe
thấy giọng nói của Lăng Mặc.
Sau đó, cảm xúc của Thu Lương Nhạc nổi lên, bố vợ đầy thái độ và không ngớt lời chỉ trích anh "Thì ra là cậu ở đây! Cậu đã hứa với tôi không để cho An Nhiên bị oan ức, nhưng nhìn bây giờ xem, bộ dạng An Nhiên bị ức hiếp đáng thương như thế nào, cậu cái gì cũng không làm được, không phải là đàn ông!"
Với những thủ đoạn mà Lăng Mặc có, xử lí chuyện hôm nay của Hạ An Nhiên rất dễ dàng.
Nhưng không có!
Thu Lương Nhạc đối với tình huống này, tất nhiên
phải tức giận.
Tiếp tục gầm gừ với Lăng Mặc, "Cậu thậm chí còn không bảo vệ được vợ của mình, đây không chỉ là vô tâm, mà còn là vô dụng! Không có năng lực!"
Nghe tiếng gầm chói tai của Thu Lương Nhạc, Hạ An Nhiên ném điện thoại vào tay Lăng Mặc mà không cần suy nghĩ.
Thu Khanh Khanh rõ ràng là vừa mới nhậm chức bố
đã phát hỏa.
Ngọn lửa đầu tiên đổ lên đầu Lăng Mặc, cô không
muốn bị liên lụy.
Trước thái độ lảng tránh của con mèo hoang nhỏ, Lăng Mặc đưa tay ra và không khách khi kéo cô về
phía mình.
Đối với Thu Lương Nhạc trên điện thoại di động, anh ấy bình tĩnh giải thích, "Chuyện nhỏ như thế này, cô ấy có thể giải quyết”