Có điều, không lâu sau, vẫn nho nhã mở miệng, “ Sau này mời khách ở thành phố Lô Hải, tôi sẽ tìm trợ lý Thu tìm hiểu một chút."
Thu Tử Châu liền từ chối, “ Những việc này là việc của trợ lý của Cố thiếu nên làm, tìm tôi làm gì chứ.” Sau đó, giống như là đã hiểu ra việc gì đó, “ Cố thiếu đây là không hài lòng với trợ lý của mình?”
Trợ lý của Cố Ngôn Thừa đứng ở cửa: “
Anh ta đã chọc ai ghẹo ai chứ?
Có điều, trợ lý của Cố Ngôn Thừa vẫn rất thức thời đóng cửa lại, đem phòng bao này để lại cho các ông chú.
Khuôn mặt Cố Ngôn Thừa mang vẻ đau khổ mởmiệng, " Hôm nay nhận được cuộc gọi nói em trai tôi phải vào phòng cấp cứu, tôi rất lo lắng, liền đặc biệt đi từ kinh thành tới thành phố Lô Hải.”
Thu Tử Châu thuận miệng tiếp lời, “ Nếu như Cố thiếu đã lo lắng quan tâm đến em trai như thế thì anh đi xem em trai đi... à, đúng rồi, lúc rời đi đừng quên thanh toán nha.”
Sắc mặt ngưng trệ, cười như không cười giải thích, Mẹ tôi đang chăm sóc cho em trai tôi, hiện tại cũng không cần đến tôi.” . Truyện Võng Du
Chuyển giọng một chút lại giả vờ thương xót. “Đứa em trai này của tôi, bình thường tình cảm của hai anh em rất tốt, cũng cực kỳ được lòng của ông nội, lại càng là bảo bối của bố mẹ tôi. Chưa từng nghĩ đến sẽ gặp phải tai họa này, bác sĩ nói, nó bị gãy xương cánh tay, cho dù khỏi rồi cũng sẽ để lại di chứng, không thể giống như người bình thường nữa.”
Khuôn mặt Thu Tử Châu nghiêm túc, “ Cổ thiếu, nếu như cậu ấy quan trọng với người của Cổ gia nhưvậy... vậy thì Cổ gia anh đừng từ bỏ trị liệu, chắc chắn có thể chữa khỏi.”
Cố Ngôn Thừa nghe Thu Tử Châu lại lần nữa ngắt lời, trong lòng có chút không thoải mái.
Có điều nghĩ lại, Thu Tử Châu chắn chắn nhận ra “ lễ mà không có lễ ngon” tối nay, mới cố ý quấy nhiễu.
Cổ Ngôn Thừa không muốn hư tình giả ý thêm nữa, dứt khoát tỏ thái độ với Lăng Mặc.
Lăng đại thiếu gia, theo điều tra của tôi, em trai của tôi là bị anh đánh gần chết... anh có phải là nên giải thích với Cổ gia tôi một chút không? Em trai tôi cũng không thể vô duyên vô có chịu tội được?”
Đáy mắt Lăng Mặc lóe lên tia lạnh lùng, “ Anh muốn tôi giải thích cho anh cái gì?”
Cố Ngôn Thừa; “ Cổ gia chúng tôi có ý định mở rộng phát triển một tuyến đường vận chuyển hàng hóa trên biển, hy vọng Lăng đại thiếu gia có thể giúp đỡ một lần.”Tập đoàn Lăng thị kiểm soát vận chuyển hàng hóa trên biển của Trung Quốc.
Rất nhiều gia tộc và doanh nghiệp đều rất thèm khát miếng thịt béo bở này, nhưng không có nhiều người có thể chen tay vào.
Cổ Ngôn Thừa tuy là người thừa kế của Cố gia, nhưng anh ta cũng nhất định phải làm được thành tựu mới có thể thu phục lòng người.
Nếu như dựa vào mối quan hệ của Tập đoàn Lăng thị, phát triển một tuyến đường vận chuyển hàng hóa trên biển thuộc về Cổ gia, đây liền được coi là thành tích thật của anh ta.
Đến lúc đó, vị trí kế thừa Cổ gia của anh ta mới có thể không lo lắng gì nữa.
Lúc Cố Ngôn Thừa nói chuyện, dư quang luôn nhìn về phía Lăng Mặc, nhưng vẻ mặt của anh ta vẫn lạnh lùng như cũ, ngoài ra không có bất cứ một cảm xúcnào.
Điều này khiến cho trong lòng Cổ Ngôn Thừa sinh ra một tia bất an.
Nhưng nghĩ đến thứ anh ta đang nằm trong tay, trong lòng lại có tự tin.
Cổ Ngôn Thừa lại tiếp tục mở miệng, “ theo điều tra của tôi, lần này Lăng đại thiếu gia ra tay độc ác với em trai tôi như vậy là bởi vì mối quan hệ không rõ của em trai tôi với vợ anh trước đây, lần này còn chạy đến khách sạn tằng tịu với nhau... Nếu như tin xấu này truyền ra ngoài, sẽ có tổn hại rất lớn tới danh tiếng của anh.”
Đây chính là con át chủ bài lớn nhất của Cố Ngôn Thừa.
Lăng Mặc người đàn ông đang đứng trên đỉnh cao quyền lực, cần nhất là tôn nghiêm.
Người phụ nữ của anh ta qua lại với người đàn ông khác, nón xanh bay đầy đầu, anh ta còn có thể diệnsao?
Lăng Mặc nàng mắt, lạnh lùng nhìn quét qua Cổ Ngân Thừa một cái.
Cổ Ngôn Thừa bị nhìn chằm chằm, trong lòng bất ngờ nhưng vẫn duy trì bình tĩnh, “ Hôm nay tôi tìm Lăng đại thiếu gia, cũng là suy nghĩ cho danh tiếng của anh...
Ánh mắt Lăng Mặc lạnh băng, chậm rãi mở miệng, Lĩnh vực dược phẩm sinh học kiếm được rất nhiều tiền hả?"
Chủ nghiệp của Cố gia chính là lĩnh vực dược phẩm sinh học.
Nhưng Lăng Mặc đột nhiên sao lại hỏi cái này?
Lúc Cổ Ngôn Thừa còn đang mang nghi vấn, đôi môi lạnh lùng của Lăng Mặc nhếch lên, “Đột nhiên rất có hứng thú với lĩnh vực này.”