Lăng Mặc ôm con mèo hoang nhỏ đang ngủ mê man từ trễn xe xuống.
Tôn quản gia nhìn thấy tình thế này, vội vàng tiến lên trước quan tâm hỏi, “ Thiếu phu nhấn làm sao vậy?”
Lăng Mặc không trả lời, ôm con mèo hoang nhỏ đi thắng vào biệt thự.
Tôn quản gia nhíu mày, lại hỏi lái xe, “ Hôm nay đã xảy ra chuyện gì?" Vẻ mặt lái xe chỉ nói theo bổn phận những điều nên nói, “ Thiếu phu nhân đến buổi triển lãm hoặt hình sau đó xảy ra chút chuyện, may mà Thiếu gia kịp thời đến cứu.
Tôn quản gia vô cùng không vui, “ Tiểu thư Bùi Kỷ đúng là tại tinh, Thiếu phu nhân nhà chúng ta cứ đi cùng cô ấy là không gặp được chuyện tốt đẹp gì.”
Vốn dĩ Tôn quản gia còn thích Bùi Kỳ.
Nhưng bây giờ, bởi vì Hạ An Nhiên mà bị cho vào danh sách đen.
Tôn quản gia lập tức phân phó người làm bên cạnh, “Đi gọi bác sĩ Triệu quả đây.”
Sau khi Thiếu gia xảy ra chuyện, trong biệt thự kiểu tây đã thành lập một đội điều trị.
Đội điều trị này là chuyện chăm sóc cho Thiếu gia, và bác sĩ Triệu cũng là một trong số họ, hơn nữa cũng là thành viên nữ duy nhất trong đội.
Có điều, trong đội ngũ bác sĩ Triệu chỉ là nhân vật bên lề, bình thường cũng chỉ làm những chuyện lặt vặt.
Trong thời gian nửa năm ở Lăng trạch, từ trước đến nay đều không có cơ hội tiếp cận Thiếu gia, càng không có cơ hội tiến vào phòng của Đại thiếu gia. Ban đầu sau khi Đại thiếu gia tỉnh lại, Tôn quản gia còn muốn trục xuất vị bác sĩ Triệu này đi.
Nhưng bây giờ biệt thự có thêm Thiếu phu nhân, Tôn quản gia liễn giữ lại vị bác sĩ nữ duy nhất này. Bây giờ cơ thể Thiếu phu nhân không thoải mái, có bác sĩ nữ ở đây cũng tiến một chút.
Vừa hay hiện tại.
Bác sĩ Triệu này cũng có ích.
Lăng Mặc đặt Hạ An Nhiên lên giường.
Chuyện xảy ra ở cabin phía sau xe quá kịch liệt, bộ đồ ngủ này đã không thể coi được nữa rồi.
Lăng Mặc lại lần nữa thay đồ cho con mèo hoang nhỏ.
Nhìn thấy những mảnh xanh tím trên người con mèo hoang nhỏ liền cầu chặt lông mày lại. Da của con mèo hoang nhỏ vô cùng mềm mại, chạm nhẹ một cái cũng sẽ lưu lại một vệt hồng trên da.
Căn bản chính là không thể chịu được một chút tàn phá nào!
Lăng Mặc vừa thay xong quần áo cho Hạ An Nhiên thì bác sĩ Triệu Triệu Dư Thi đến:
Lần đầu tiên Triệu Du Thi tiến vào phòng của Đại thiếu gia, có chút hồi hộp, còn có chút kích động.
Sau khi tiến vào phòng, nhìn thấy Đại thiếu gia dáng vẻ tuấn lãng thần thái ngời ngời đang đứng bên giường, tim đột nhiên đập nhanh.
Trước đây cô ta từng may mắn được nhìn mặt Đại thiếu gia từ xa, lúc đó đã ngạc nhiên, không ngờ rằng thế gian này sẽ có một người đàn ông tuyệt mỹ nhữ vậy.
Những tiểu thịt tươi lưu lượng ngoài kia, căn bản là không bằng được 1 phần vạn của Lăng đại thiếu gia. Bây giờ ở khoảng cách gần nhìn Lăng đại thiếu gia, liền cảm thấy khí huyết cuộn trào sôi sục.
Triệu Dự Thi nhìn Lăng đại thiếu gia, quan tâm hỏi, “Đại thiếu gia, anh không thoải mái chỗ nào?” Tôn quản gia cho người gọi Triệu Dư, Thi đến khám bệnh, cô ta theo bản năng cho rằng nhất định là khám bệnh cho Lăng Mặc.
Hơn nữa, trong mắt cô ta ngoài Lăng Mặc ra cũng không thể chứa thêm được ai nữa.
Lăng Mặc nhíu mày, ánh mắt lạnh băng liếc một cái, “ Khẩm cho phu nhân!” Triệu Dư Thi bị liếc một cái, tuy có chút hoảng sợ, những lập tức lại nảy sinh ngờ vực.
Lăng đại thiếu gia để cô khám bệnh cho “phu nhân”?
Người con gái xấu xí xung hỉ đó sao?
Tuy nhiều người đều nói là người con gái xấu xí đó dạo này trở lễn xinh đẹp rồi.
Nhưng một đứa con gái xấu xí, sao có thể trở lên xinh đẹp được?
Ánh mắt Triệu Dư Thi từ trên người Lăng Mặc dịch chuyển, ánh mắt rơi xuống trên giường.
Trên giường có một người con gái khuôn mặt mềm mại đăng năm.
Ngũ quan của người con gái đó vô cùng tinh mỹ hài hòa, khiến người ta nhìn một cái liền nảy sinh lòng đố ki.
Sắc mặt Triệu Dư Thi hơi rung lên.
Cô ta vẫn luôn cho rằng đám người Lăng trạch đều là nói bậy, người con gái xấu xí có thể trở lễn xinh đẹp?
Nhưng vào khoảnh khắc nhìn thấy Hạ An Nhiên, mới biết được những lời họ nói là đúng.......
Người con gái xấu xí đó quả thực xinh đẹp, giống như con hồ ly tinh vậy!