Hai người đi ra khỏi cửa rồi quay đầu lại nhìn cô, đồng thanh hỏi:
"Em/mẹ không cản, không níu kéo anh/con lại hả?"
Hạ Tử Quyên ngồi im một chỗ không nói gì, hai người quay lại Dạ Thành Đông ngồi xuống cạnh cô, ánh mắt giống cún con, nũng nịu:

"Anh biết sai rồi, em đừng giận nữa không có lần sau nữa đâu."
Hạ Tử Quyên riết không biết là trong nhà có một đứa trẻ hay hai đứa trẻ nữa, Dạ Khải Hiên giận dỗi, mạnh miệng:"Mẹ không cản con lại con sẽ bỏ nhà đi thật."
Hạ Tử Quyên nhướng mày, mỉm cười với con trai mình, Dạ Khải Hiên giận dỗi rời khỏi Dạ viên, quản gia Trần bước ra, lo lắng nói với cô:
"Thiếu phu nhân! Để tiểu thiếu gia đi như vậy sẽ gặp nguy hiểm đó."
Hạ Tử Quyên mỉm cười nói:"Bà yên tâm sẽ không sao đâu, nó chỉ đến nhà của bạn của anh ấy chơi thôi."
Dạ Thành Đông nhướng mày:"Ý em là nhà của Đình Danh?"
Hạ Tử Quyên gật đầu:"Anh hãy chuẩn bị tâm lí để bạn anh mắng vốn, than phiền đi."
Buổi chiều, điện thoại của Dạ Thành Đông reo lên là Tần Đình Danh gọi đến, chưa kịp nói gì, bên kia Tần Đình Danh đã quát lớn:
"Thành Đông! Cậu hãy mau đến đây để đón thằng con quậy phá của mình về đi nó sắp phá banh nhà tôi rồi."

"Đùng!" Dạ Thành Đông giật mình hỏi Tần Đình Danh: