Ôn Ngôn thở hổn hển, bàn tay nắm chặt dương vật giữa háng cách một lớp áo choàng tắm của anh. “Đúng vậy.”
Lục Diệu cười chế giễu, “Dùng cách khích tướng à?”
“Đúng vậy.” Trong lòng cô vừa có chút mong chờ lại hơi căng thẳng, nhục huyệt giữa hai chân đóng mở, mỗi lần co rút đều phun ra mật dịch. “Tôi ướt rồi, anh Tứ có muốn xem không?”
Bàn tay mò xuống túm lấy vạt váy sau đó kéo lên trên để lộ ra phần đùi trắng nõn, quần lót ren màu đen bao bọc lấy hoa huyệt nhìn vô cùng gợi cảm, phần bên cạnh có thiết kế thêu hoa chỉ có thể che lại chỗ âm đạo. Cặp mông nâng lên, ngón tay quấn lấy một bên quần lót sau đó kéo xuống, lông mu bắt đầu lộ ra. Không hề thưa thớt giống như trước nữa, lúc này đã rậm rạp hơn rất nhiều.
Ôn Ngôn căng thẳng nuốt một ngụm nước miếng, hạt giống tà ác trong lòng bắt đầu nảy mầm dưới cái nhìn chăm chú của người đàn ông ở mép giường, vài giây sau đã khoẻ mạnh trưởng thành.
Cô để lộ âm đạo ra trước mặt anh, sau đó cởi quần lót ra treo ở xương đùi bị gãy bên phải.
Chân trái mở ra, đùi phải vẫn duỗi thẳng đặt ở trên giường. Ngón tay thon dài của cô bắt đầu di chuyển chầm chậm từ bụng nhỏ xuống bên dưới, lòng bàn tay lướt qua lông mu chạm vào chỗ âm đế, xuống một chút nữa, đầu ngón tay đã sờ đến môi âm hộ, lúc này môi âm hộ khẽ run rẩy mấy cái. “Ưm…”
Chỉ cần nghĩ đến việc anh vẫn đang nhìn, cô có cảm giác vừa xấu hổ vừa hưng phấn, kích thích giống như đang làm chuyện xấu gì đó.
Hầu kết của Lục Diệu lăn lộn lên xuống đầy gợi cảm, anh nhìn môi âm hộ đã bị người phụ nữ tách ra. Lúc này miệng huyệt đã ướt át những vệt nước trong suốt. Mặc dù anh đã đụ cô rất nhiều lần, nhưng hoa huyệt vẫn hồng hào như vậy.
“Anh Tứ vẫn không sờ sao?” Ôn Ngôn ngẩng đầu nhìn anh, tay trái của cô lại vươn đến nắm lấy dương vật giữa háng đang cương cứng của anh, tay phải và ngón áp út đã bắt đầu vuốt ve miệng huyệt. “Ướt quá đi.”
Càng nói thì cô lại càng cảm thấy hưng phấn. Sau khi vuốt ve gần một phút, cô cũng không biết mình đang muốn dụ dỗ anh hay muốn nhìn thấy dáng vẻ của anh khi bị tình dục tra tấn nữa.
Bởi vì tra tấn anh…. Cũng giống như tự tra tấn chính mình.
Hai ngón tay cắm vào bên trong vài cái, sau đó lại rút ra ngay, lúc này trên ngón tay đã dính đầy chất lỏng ướt át. Ôn Ngôn cố tình tách các ngón tay ra trước mặt người đàn ông này, khi hai ngón tay tách ra mang theo một sợi chỉ bạc. Dưới cái nhìn chăm chú của anh, cô muốn bỏ ngón tay vào trong miệng.
Chưa kịp đưa vào trong miệng thì Lục Diệu đã nắm chặt lấy cổ tay của cô.
Ôn Ngôn còn tưởng rằng anh không thể kiềm chế được nữa, vì vậy cô nở một nụ cười khiêu khích.
Nhưng giây tiếp theo, anh lại hé miệng mút hai ngón tay dính đầy dâm dịch của cô vào trong miệng.
Lục Diệu vừa liếm mút vừa nhìn cô, anh liếm mút toàn bộ dâm dịch trên ngón tay cô, cuối cùng trước khi nhả ra anh còn liếm mút đầu ngón tay của cô. “Quá ngọt, thêm một lần nữa.”
“...” Hơi thở của Ôn Ngôn gấp gáp, dục vọng này trong chốc lát đã thiêu đốt lý trí của cô.
“Không được sao?” Lục Diệu nhướng mày, đầu lưỡi đè lên răng. “Vậy thì anh tự liếm.”
Tay phải của anh lập tức duỗi xuống hoa huyệt của cô, hai mắt nhìn chằm chằm cô, sau đó hai ngón tay cắm sâu vào hoa huyệt của cô.
“Ưm…. A a….” Ngón chân trái cào lên ga trải giường, Ôn Ngôn ngửa đầu rên rỉ. “A….”
Cô rên rỉ rất êm tai, từ trước đến nay trong chuyện tình dục cô chưa bao giờ giả vờ. Nghĩ chính là nghĩ, muốn chính là muốn. Trên khuôn mặt xinh đẹp toát ra vẻ dâm đãng đau khổ, cô nhíu chặt chân mày, nắm chặt lấy khăn trải giường muốn kẹp chặt hai chân lại.
Anh thưởng thức bộ dáng mê người này của cô, ngón tay vẫn chậm rãi luật động trong hoa huyệt. Cảm nhận được hoa huyệt của cô đã chật khít, lúc này dương vật bị cô quấn chặt thoải mái vô cùng. “Cắn chặt quá, muốn cắn đứt ngón tay của anh đấy à?”
“Ưm ưm…. A….” Ôn Ngôn không trả lời, cô cắn môi, phát ra những tiếng rên rỉ từ trong cổ họng.
Lục Diệu bắt đầu đẩy nhanh tốc độ, ngón tay vẫn khuấy đảo trong nhục động của cô. Mỗi lần anh thọc vào rút ra đều mang theo một lượng lớn dâm dịch, còn nhiều nước hơn cả những lần anh đụ cô.
Biết cô thoải mái nên anh cũng không nói gì kích thích cô nữa, lúc này anh chỉ không ngừng đẩy nhanh tốc độ và sức lực. Chỉ hai ngón tay của anh cắm mà cô đã lên cao trào.
Giây phút đạt cực khoái, nửa người trên của Ôn Ngôn cong lên, cô hé miệng phát ra những tiếng rên rỉ thoải mái. “Ưm a a….”
…
Việc khiến Ôn Ngôn không ngờ tới đó chính là, sau khi cô lên cao trào, Lục Diệu giúp cô lau người sạch sẽ sau đó đi ngay.
Nhưng rõ ràng lúc đó anh vẫn còn đang cương.
Ngày hôm sau, lúc ăn cơm Lục Diệu cũng không nhắc gì đến chuyện tối qua. Anh vẫn chỉ dặn dò cô muốn ăn cái gì thì nhắn tin cho anh, anh sẽ trở về trước bữa trưa để nấu ăn cho cô. Sau khi cơm nước và thu dọn sạch sẽ xong anh sẽ lại rời đi.
Cứ như vậy liên tục đến mười ngày sau, Ôn Ngôn đi gỡ thạch cao ở chân.
“Chân còn đau không? Em thử đi một chút xem được không?” Lục Diệu buông cánh tay của cô ra. Ôn Ngôn thử bước vài bước, nhưng chủ đi được đến bước thứ năm cô đã khuỵu gối, cúi đầu nói. “Vẫn hơi đau một chút.”
Đúng vậy, cô đang nói dối.
Chỉ cần nghĩ đến việc sau khi chân đã ổn lại rồi thì sẽ không giữ được người đàn ông này nữa, lúc này cô đành phải làm việc mình không giỏi lắm, đó chính là nói dối.
Lục Diệu đi đến cúi người xuống, sau đó anh duỗi tay giúp cô xoa bóp cẳng chân. “Mấy ngày trước bác sĩ đã nói đau là chuyện bình thường thôi, em đi lại nhiều một chút, sau khi cơ bắp giãn ra thì sẽ thoải mái ngay.”
“Được.”
Cảm nhận được sức lực nhẹ nhàng của anh, Ôn Ngôn cắn chặt môi, trong lòng có chút khác thường.
Khi ăn cơm, cô nhịn không được mở miệng. “Nhiệm vụ lần này của anh Tứ sẽ chấp hành trong bao lâu vậy?”