Cơ Thể Anh Nóng Như Lửa

Chương 84: Lời nhắc nhở của Thịnh Tây Quyết

Trước Sau

break

Lúc 1 giờ sáng, Ôn Ngôn bị điện thoại di động đánh thức và cô khá bất ngờ khi nhìn thấy số trên màn hình – 110*?

(*) 110: Số khẩn cấp của cảnh sát bên Trung Quốc

Người bên kia nói giọng Tây Bắc: "Xin chào, cô có phải là người nhà của anh Thịnh Tây Quyết không?" 

"..." Thịnh Tây Quyết? 

... 

Ôn Ngôn được cảnh vệ của cơ quan tự mình lái xe đưa đến đồn cảnh sát.    

Tại đồn cảnh sát, điều đầu tiên cô nhìn thấy là một người đàn ông mũi bầm tím, khuôn mặt thanh tú của anh bị đánh đến sưng tấy, trên áo sơ mi trắng có nhiều vết máu, nhàu nhĩ trông rất khó coi, thật khó tin đấy chính là Thịnh Tây Quyết, người luôn hiền lành và lịch lãm trong mắt tất cả mọi người, nay lại đánh nhau với một người khách sạn. 

 

Thịnh Tây Quyết vẻ mặt xấu hổ, kính cận của anh đã vỡ, anh ta vốn bị cận nay lại uống nhiều rượu nên không nhận ra người đứng ở cửa là Ôn Ngôn, anh ta liên tục vỗ bàn mắng: "Bảo Lục Diệu qua đây đi! Tôi đã bảo là bảo Lục Diệu qua đây gặp tôi ngay! Tôi sẽ liều mạng với anh! Đánh sau lưng người khác thì còn ra thể thống gì nữa! " 

 

Sau khi bảo lãnh cho Thịnh Tây Quyết tại ngoại, Ôn Ngôn mở một chai nước khoáng và đổ thẳng vào mặt anh ta. 

Thịnh Tây Quyết bị chai nước lạnh đánh thức, khi nhìn thấy người phụ nữ trước mặt, anh ta lập tức quay người rời đi. 

“Anh định đi đâu!” Ôn Ngôn ngăn Thịnh Tây Quyết lại : “Trở về tiếp tục đánh sao?”

Với lòng tự tôn độc nhất, anh không muốn bị người phụ nữ này nhìn thấy trong tình trạng xấu hổ như vậy, Thịnh Tây Quyết thậm chí không quay đầu lại mà tiếp tục đi về phía trước. 

Ôn Ngôn sải bước đuổi kịp, từ trong túi áo khoác lấy ra chứng minh thư và thẻ phòng khách sạn: “Này, đồ của anh.” 

Thịnh Tây Quyết nhận lấy, nhưng trong mắt hiện lên vẻ đau khổ và tức giận, "Em cho rằng anh bây giờ trông thật thảm hại và đáng thương sao?" 

Khi anh ngẩng đầu lên, trong mắt anh đã có những giọt nước mắt. 

"Em biết không? Giờ anh không còn gì nữa. Anh đã rời khỏi Thịnh gia và bị gia đình họ Bạch ở Bắc Thành phong sát. Thậm chí Thịnh tế còn bị họ ép đóng cửa. Hiện tại anh đang nợ nần chồng chất và chẳng còn gì cả." Thịnh Tây Quyết cười nhạo bản thân: "Anh thậm chí không thể gia hạn tiền phòng. Anh đã đánh nhau với những người đó là vì anh không thể chịu được sự thờ ơ của họ và anh có lẽ đã quá nhạy cảm nên mới đánh nhau và là người động thủ với họ trước. Giúp anh quay về cảm ơn người chồng yêu dấu của em nhé, vì những gì anh có được ngày hôm nay, tất cả là nhờ anh ta.” 

 

“Anh nghĩ anh thảm hại như ngày hôm nay tất cả là vì Lục Diệu sao?" Ôn Ngôn 

nhìn anh chằm chằm. “Anh thua vì quá tự tin. Nhà họ Bạch làm sao có thể đem con gái họ ra làm trò cười?" Từ lúc yêu cầu ly hôn với Bạch Phỉ, đáng lẽ anh nên nhận ra rằng từ nay về sau ở chốn Bắc Thành này, anh đã không còn chỗ nào để dung 

thân nữa rồi, nhưng chẳng những không biết kiềm chế mà còn phô trương cho mọi người biết rằng mình và Bạch Phỉ đã ly hôn! Về phần Thịnh thế, do tham vọng của anh quá lớn, anh đã đặt quá đặt tham vọng làm phim truyền hình khiêu dâm nội địa đầu tiên nên việc đưa đề tài 18+ như vậy lên màn ảnh ở nước Z đương nhiên là 

điều khó khăn. "

"Đúng! Là anh quá tham vọng! Là anh đã quá tự tin! Bằng không, Lục Diêu làm sao có thể lợi dụng sơ hở đó! Tìm người chụp những tấm ảnh đó gửi cho Bạch Phi, sau đó để Bạch Phi tra hỏi anh, biến Thịnh Tây Quyết này thành một tên tra nam cặn bã! "

Thịnh Tây Quyết chế nhạo: "Sống với loại đàn ông này không thấy đáng sợ sao? Lúc nào cũng bị tính toán, hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của anh ta! Đây là cuộc sống hạnh phúc mà Ôn Ngôn em mong muốn sao?"

Trước khi đi, anh nói: "Anh sẽ tìm chứng cứ cho em xem! Sớm muộn gì anh cũng sẽ cho em thấy bộ mặt thật của anh ta! Chứng minh lựa chọn của em là sai!"

...

Lục Diệu nhận được tin Thịnh Tây Quyết quyết định quay trở lại Bắc Thành, trước khi đi, anh ta đã đánh nhau với một người nào đó trong khách sạn và cái chính là Ôn Ngôn đã bảo lãnh anh ta ra ngoài.

Anh cũng được biết rằng gần đây có một tên hacker đã đột nhập vào các kho lưu trữ quân sự để cố gắng tìm hiểu về bản thân anh.

Yến Tống nói rằng các tin tặc rõ ràng là tên hacker ấy có tận hai nhóm, trong đó một IP của chúng thì đã bị bại lộ trước nội bộ quân sự, còn cái IP còn lại thì địa chỉ ở nước ngoài, hơn nữa nó không ngừng thay đổi lãnh thổ, căn bản không thể xác định được chính xác quốc gia của IP đó

“Anh Tứ, em nghi ngờ những người này đến từ nước C.” Yến Tống miệng ngậm điếu thuốc vừa mới cuốn xong quay màn hình máy tính về phía Lục Diệu: “Nhìn xem, có một người đang tìm kiếm thông tin của anh, người kia đang tìm kiếm mật danh của anh, rõ ràng là vậy. Đó là hai nhóm người khác nhau và những người tìm kiếm mật danh của anh sẽ không bao giờ biết danh tính thực sự của anh, vì vậy người đó sẽ đột nhập vào kho lưu trữ để kiểm tra thông tin của anh. "

Lục Diệu khẽ liếc mắt, "Tiếp tục điều tra, trước tiên tìm ra người trong nước cho tôi."

“Em sẽ cố gắng hết sức.” Rốt cuộc, người này và chiêu trò của hacker này quá xảo quyệt ở Trung Quốc, người này chỉ để lộ IP trong nước, nhưng quá khó để tìm ra đó là thành phố nào.

“Thịnh Tây Quyết đã trở lại Bắc thành rồi đấy cho nên hãy tiếp tục phái người theo dõi anh ta thật chặt chẽ vào cho tôi."

"Anh Tứ, liệu anh nghi ngờ hacker đó chính là Thịnh Tây Quyết sao?"

Lục Diêu bày ra ánh mắt lãnh đạm: "Có lẽ chính là nghi ngờ anh ta hoặc đơn giản chỉ là không ưa nổi anh ta." 

break
Chỉ Mê Đội Trưởng Đội Bóng Rổ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thiếu Niên Có Đôi Mắt Kỳ Lạ Và Thứ Nữ Hầu Phủ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc