“Đáng tiếc thật, nếu không phải bây giờ chưa tiện, tôi còn muốn được nếm thử đầu ngực của em một lần cho biết,” người đàn ông ghé sát tai cô, giọng nói mang theo chút tiếc nuối: "Nếu dùng lưỡi cuốn lấy rồi mυ"ŧ mạnh, không biết hai đầu núm nhỏ xinh ấy có bị bắt nạt đến mức rỉ ra thứ ngọt ngào thơm lừng không nhỉ? Ha ha, chắc chắn là chịu không nổi rồi, cơ thể của em đúng là da^ʍ đãиɠ quá mà~”
“... Đủ rồi đấy, anh nên thả tôi ra đi.”
“Hửm? Thả ra sao?” Giọng người đàn ông lộ vẻ khó hiểu, hơi nghiêng đầu như chưa nghe rõ Cố Tầm nói gì: "Sao lại phải dừng nhỉ? Rõ ràng em cũng có cảm giác mà?”
“Tôi... tôi không có.” Cố Tầm như bị bóc trần tâm tư, gương mặt vốn đã đỏ vì bị trêu chọc, giờ càng ửng lên, nhìn mà chỉ muốn cắn một miếng.
“Ồ, không có à?” Người đàn ông cố tình kéo dài giọng đầy trêu tức: "Vậy để tôi kiểm tra thử xem sao, nhìn tận mắt mới biết được.”
Chưa kịp để Cố Tầm phản ứng, bàn tay to lớn ấy đã trượt dọc đùi cô, lách vào khu vườn bí mật, ngón tay ấn thẳng lên lớp qυầи ɭóŧ mềm mại.
Thật ra chỉ vì mấy lời khiêu khích vừa rồi mà Cố Tầm đã không thể kiềm chế, nước dâm đã thấm đẫm tận đáy qυầи ɭóŧ, dính ướt cả một vùng. Ngón tay người đàn ông chỉ khẽ miết vài cái, qυầи ɭóŧ đã ướt sũng, đường nét mềm mại bên dưới cũng lộ rõ.
“Không ngờ lại ướt đến thế này,” anh nhướng mày, giọng đầy kinh ngạc, rõ ràng không nghĩ Cố Tầm lại nhạy cảm đến vậy. Nhưng rất nhanh, trong lòng anh trào dâng cảm giác thỏa mãn.
Quả nhiên cô ấy có cảm giác với mình. Nếu sau này chịu khó dạy dỗ thêm, chắc chắn sẽ thành một con mèo nhỏ không rời nổi mình, mỗi ngày đều quấn lấy mình đòi "ăn thịt".
Nghĩ đến cảnh đó, thân dưới anh càng thêm căng tức, hơi thở cũng nặng nề, ngón tay áp lên nơi mềm mại ấy bắt đầu di chuyển dọc theo đường khe ẩm ướt.
“Đúng là một cô gái nhỏ không ngoan.” Giọng anh khàn khàn, đầy kìm nén, khiến Cố Tầm vừa xấu hổ vừa tức giận đến mức muốn phát khóc.
Nhưng anh vẫn chưa thấy đủ, kéo qυầи ɭóŧ ướt sũng thành một vòng siết chặt lấy nơi mềm mại, rồi dùng ngón tay khớp xương cứng cáp cọ sát lên đỉnh nhạy cảm, mỗi lần lại kéo qυầи ɭóŧ, thậm chí có lúc qυầи ɭóŧ còn bị đẩy vào tận trong huyệt, phối hợp với ngón tay linh hoạt khiến Cố Tầm run rẩy không ngừng.
Như nghĩ ra trò gì thú vị, anh dùng duy nhất một ngón tay, cố tình đẩy qυầи ɭóŧ đã biến dạng sang một bên, rồi nhẹ nhàng thăm dò, cắm vào nửa đốt ngón tay, cảm giác nóng ẩm khiến hắn tê dại cả da đầu.
Cảm nhận được lưng Cố Tầm cứng đờ, ngay sau đó, một dòng chất lỏng dính nhớp phun trào ra, ướt đẫm cả bàn tay anh. Nhận ra điều vừa xảy ra, anh không khỏi ngạc nhiên.
Mới chỉ đưa vào một chút... đã lên đỉnh rồi sao?
“Leng keng —— Đã đến sân gia Tinh Quang, đã đến sân ga Tinh Quang.” Giọng nữ máy móc vang lên thông báo, đúng lúc ngón tay anh vừa rút ra khỏi quần cô, Cố Tầm như được giải thoát, vội vã lao xuống xe. Có lẽ vì đông người, anh chưa kịp đuổi theo thì xe đã chuyển bánh.
Cúi đầu nhìn chất lỏng trong suốt trên đầu ngón tay mình, khóe môi anh cong lên nụ cười thoáng bệnh hoạn nhưng đầy thỏa mãn.
Quả thật... sắp không chịu nổi nữa rồi.