Có Sắc Mới Có Yêu P1

Chương 14

Trước Sau

break

Người đàn ông không thể chịu đựng được nữa, cầm ©ôи th!t ấn tới trước ŧıểυ huyệt của cô. Quy đầu nóng rực chĩa vào âʍ ɦộ mềm mại trơn trượt, hắn hơi dùng lực một chút, quy đầu đã tách được hai vách thịt mềm mại ra mà chui vào trong. Hắn hơi ưỡn người, quy đầu to lớn lập tức lấp đầy âʍ đa͙σ.

“Ah... Anh trai... Anh nhẹ một chút... Em đau quá.” Hồ ly nhíu mày, không ngờ màng trinh giả cũng có thể tạo thành đau đớn như thế.

“Ngoan... Cố gắng chịu đựng một chút, lát nữa là không đau.” Hạ thân hắn lại tiếp tục đẩy về phía trước, dươиɠ ѵậŧ to lớn đã đâm rách màng trinh của hồ ly.

“Anh trai... Đau quá... Đau quá...” Không ngờ lại đau đớn thế này, hai mắt hồ ly đẫm lệ.

Người đàn ông tạm dừng động tác, hôn nhẹ lên bầu ngực của cô. Chờ một lát để cô thả lỏng thì hắn mới bắt đầu cử động. ŧıểυ huyệt của cô chặt thít như một chiếc miệng nhỏ, ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn của hắn không chịu buông.

“Oh... ŧıểυ yêu tinh... Em đúng là hồ ly tinh mà... hút ©ôи th!t của anh trai chặt như thế, thoải mái quá.” Người đàn ông cố sức đâm chọc vài cái, một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi lập tức bắn vào tận sâu trong tử ©υиɠ của cô. Hồ ly trợn tròn mắt, thế này cũng nhanh quá rồi, cô vừa mới cảm nhận được một chút thì hắn đã bắn.

Chẳng trách ©ôи th!t của hắn lại có màu hồng, thì ra là trai tân.

Kỳ Viễn Hàng lúng túng nhìn cô: “Chúng ta làm lại lần nữa.” ©ôи th!t của hắn chậm rãi ma sát ŧıểυ huyệt của cô, sau đó dần dần lớn lên, hồi sinh lại như cũ. ©ôи th!t điên cuồng càn quét trong âʍ đa͙σ, di chuyển thô bạo không ngừng, dường như muốn cứu vãn mặt mũi chuyện vừa rồi.

“Ưm... Ah... Anh trai, anh nhanh lên một chút... Em còn muốn nữa, muốn nữa...” dươиɠ ѵậŧ nóng bỏng đâm sâu vào trong âʍ đa͙σ chặt chẽ hết lần này đến lần khác.

Vân Mộng Dao trở về nhà, nhìn thấy giày của Kỳ Viễn Hàng thì biết hắn đã trở về. Cô ta buông túi xách lên lầu, đang định gõ cửa phòng Kỳ Viễn Hàng thì lại nghe thấy được giọng nói của một người phụ nữ.

“Ah... Ah... Anh trai... Anh giỏi quá, em rất thích ©ôи th!t to lớn của anh...” Hồ ly híp mắt lại, vẻ mặt đầu yêu mị.

“ŧıểυ yêu tinh... Anh trai sẽ xé rách ŧıểυ huyệt của em, làm chết em... Oh... Chặt quá... Em thả lỏng một chút đi... Kẹp chết anh rồi...” Người đàn ông mồ hôi đầm đìa, cố sức di chuyển.

Vân Mộng Dao đẩy cánh cửa phòng khép hờ, nghe theo tiếng động mà đi tới phòng tắm. Cô ta đã nhìn thấy cái gì? Vân Mộng Dao hoảng sợ ngã quỵ trên mặt đất. Đây là người đàn ông mà cô ta yêu từ nhỏ, lúc nào cô ta cũng chạy theo hắn, còn thề sẽ phải gả cho người này. Nhưng hắn lại không thích cô ta, dù cô ta có tìm đủ mọi cách thì hắn cũng không thích cô ta.

Mấy năm nay đều không thấy hắn có bạn gái, cô ta còn tưởng mình vẫn có cơ hội, nhưng không ngờ.

Nước mắt của Vân Mộng Dao rơi lã chã, yên lặng nhìn ©ôи th!t to lớn của người đàn ông cắm sâu bên trong ŧıểυ huyệt của người phụ nữ. Hô hấp của cô ta dần trở nên dồn dập, cô ta không phải thiếu nữ trong trắng gì, thỉnh thoảng cũng đi thuê phòng với đàn ông để giải tỏa nhu cầu sinh lý... Có đôi khi cô ta còn chơi trò nhập vai, ảo tưởng người đàn ông đang chăm chỉ cày cấy trên người mình chính là Kỳ Viễn Hàng...

Vân Mộng Dao vươn tay vuốt ve dâm huyệt của mình, tay còn lại xoa nắn bầu ngực, chờ khi dâm huyệt ướt át thì men theo qυầи ɭóŧ mà tiến vào, chọc ngoáy điểm mẫn cảm bên trong âʍ đa͙σ...

“Ah... Anh trai... Nhanh... Em đến... Em đến...A...” Hồ ly gào thét, sau đó dâm dịch phun trào.

Kỳ Viễn Hàng chịu đựng cảm giác tê dại, cũng đẩy nhanh tốc độ: “oh... ŧıểυ yêu tinh... Anh trai yêu em chết mất.” ©ôи th!t khẽ run lên, sau đó hắn đâm thẳng vào nơi sâu nhất, bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào trong tử ©υиɠ cô.

Vân Mộng Dao nhìn dươиɠ ѵậŧ to lớn của Kỳ Viễn Hàng thì cũng di chuyển tay nhanh hơn, một trận tê dại chạy dọc thân thể. Sàn nhà dính đầy dâm thủy, cô ta cởi áo lau đi, sau đó lặng lẽ ra khỏi phòng.

Kỳ Viễn Hàng không biết có người đứng bên ngoài, còn Hồ ly đáng lẽ có thể dựa vào tu vi để phát hiện, nhưng lúc này cô đang chìm đắm trong tìиɧ ɖu͙©, làm gì có tâm trạng chú ý tới những chuyện khác.

 

break

Báo lỗi chương