"Ân... A... Dùng sức..... Còn chưa đủ... Nhu Nhi... Còn muốn càng nhiều.... A.... A.... A....”
Chỉ thấy tiếng kêu như nước của thiếu nữ vang lên, má ngọc ửng đỏ thẹn thùng, tất cả đều kiều diễm uyển chuyển. Đôi tay người đàn ông nắm lấy eo thon của cô, dươиɠ ѵậŧ thô to dữ tợn tím đỏ đang thô bạo ra ra vào vào trong ŧıểυ huyệt trơn trượt của cô gái , dâm dịch không ngừng trào ra, chảy xuống làm ướt một vũng khăn trải giường .
Người đàn ông cũng không để tay không, mà thăm dò xuống hạ thân cô, dùng tay xoa nắn âm hạch, thiếu nữ đáp lại động tác thọc vào rút ra của anh, mông không ngừng vặn vẹo, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu rêи ɾỉ..
“A... Thật sảng khoái ... Nhu Nhi.... Sắp tới...”
Thiếu nữ đột nhiên cảm thấy dâm huyệt co rút một trận, tường thịt non nớt trong ŧıểυ huyệt như bị lửa đốt, siết chặt lấy dươиɠ ѵậŧ thô to kia, ngay tức khắc bắn ra một luồng dâm dịch nóng bỏng.
dươиɠ ѵậŧ người kia to lớn càng thêm dùng lực thọc vào rút ra, dâm huyệt vốn hẹp nhỏ của thiếu nữ vừa cao trào, ŧıểυ huyệt co rút lại, giống như có hơn một ngàn miệng nhỏ đang mυ"ŧ cây gậy, người đàn ông rung rẩy một lúc, ôm eo nhỏ nhắn mềm mại của cô, đâm một cái thật mạnh, túi trứng co thắt lại, một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng bắn sâu vào tận tử ©υиɠ của cô.
--------
Đinh Nhu mở đôi mắt phượng, bàn tay tinh tế trắng nõn day day huyệt thái dương, lại nằm mơ!
Bắt đầu từ năm 17 tuổi, mỗi đêm cô đều nằm mơ, trong mơ đều cùng làʍ t̠ìиɦ với đủ loại đàn ông. Liên tục đến nay đã 5 năm, khi nào mới kết thúc đây ...
Đinh Nhu không có cảm nhận được sự ấm áp của gia đình, khi còn nhỏ bắt đầu có ký ức cha mẹ vẫn luôn rất bận, 1 tháng ở nhà không qua một tuần. 10 tuổi, thời điểm cha mẹ ly dị, sau đó từng người lại có gia đình của mình rồi có con của họ, Đinh Nhu cảm giác mình chính là vật dư thừa, tuy rằng cha mẹ ly dị, nhưng tiền tiêu vặt cho cô cũng không ít, hơn nữa điều kiện trong nhà rất tốt , T thị của nhà cô cũng đứng số một số hai trong nước và nước ngoài.
Đinh Nhu đi theo sống cùng cha và dì kế , dì gả cho cha đến năm thứ hai thì mang thai. Bình thường hay ở trước mặt Đinh Nhu chanh chua cau có..cô cũng chịu đủ rồi, Đinh Nhu cầm tiền tiêu vặt tích cóp được mua một căn hộ dọn ra sống một mình, dần dần quan hệ với cha mẹ càng ngày càng xa cách.
Đinh Nhu vẫn luôn hiếu thắng, thành tích học tập đứng nhất, sau còn nhảy mấy cấp, 20 tuổi đã tốt nghiệp đại học.
21 tuổi xảy ra tai nạn xe cộ, hai chân không thể đi được, Đinh Nhu đã không còn muốn ra cửa, chính xác mà nói là cô xứng với cái danh "trạch nữ ", bình thường chỉ ở nhà viết ŧıểυ thuyết, có thuê một bảo mẫu mỗi ngày làm công việc trong nhà, giúp mua chút đồ dùng sinh hoạt linh tinh.
Ưm... Đinh Nhu lười biếng duỗi thẳng eo ,thói quen sau mỗi lần mộng xuân, thân dưới ướt đẫm một vũng qυầи ɭóŧ. Đứng dậy ngồi lên xe lăn đi vào WC tắm rửa, cũng may mỗi ngày đều có người đến mát xa thư giãn gân cốt, nếu không bây giờ tự mình ngồi lên xe lăn là khó vô cùng, thậm chí không có khả năng.
Rửa mặt xong đi ra phòng khách, dì cô thuê đã làm xong bữa sáng
“ŧıểυ thư, buổi sáng tốt lành! Hôm nay bữa sáng dựa theo hôm qua cô bảo, có cháo gạo kê, sủi cảo hấp, dưa muối tự làm, ŧıểυ thư từ từ dùng bữa”
Dì bảo mẫu đi ra sau lưng xe lăn, đẩy Đinh Nhu qua bàn ăn.
“Vâng, dùng bữa xong con muốn ra hiệu sách đi dạo một chút, đã hơn một tháng không đi ra ngoài, nếu dì bận thì cứ đi làm việc trước đi”
Nói xong Đinh Nhu bắt đầu ăn sáng.
Ăn xong bữa sáng Đinh Nhu tự mình ra cửa, hiệu sách trong ŧıểυ khu chỉ có một, lại rất gần nhà. Ai biết mới ra khỏi cửa cái chậu hoa từ trên lầu rơi xuống, cô chỉ cảm thấy một trận đau xót, sau đó chỉ thấy thân thể của mình quỳ rạp trên mặt đất, đầu toàn là máu.
Chết rồi ư... Cũng tốt, như vậy cũng tốt.