Cô Nàng Livestream Web Người Lớn

Chương 51: Ngoại truyện:  Thời gian mang thai (H)

Trước Sau

break

Lê Trú nhẫn nại ròng rã ba tháng, ngay cả khi cùng cô tắm rửa dẫn đến lau súng cướp cò thì anh cũng cố hết sức kiềm chế du͙© vọиɠ của mình.

Nếu nói đến tính kỷ luật và kiềm chế thì không ai có thể hơn được anh.

Thế nên, khi anh nghĩ có thể làm thì đừng ai nghĩ đến chuyện ngăn cản anh.

Uyển Thu cảm thấy chuyện này đến quá đột ngột, thân thể theo bản năng giãy dụa liên tục. Cô muốn từ chối anh, nhưng lại bị anh bắt lấy tay cố định sau lưng. Cả người cô bị đè trên giường, bờ mông trắng nõn cong lên, qυầи ɭóŧ đã bị xé rách vứt xuống dưới đất từ bao giờ, nửa thân dưới trần trụi.

 m đa͙σ xinh đẹp mà múp míp, phần thịt ở giữa hồng hào vô cùng quyến rũ. Lê Trú vừa nhìn một cái thì du͙© vọиɠ đã cuộn trào mãnh liệt. Anh vươn tay chạm tới nơi đó, nhẹ nhàng xoa nắn rồi đút một ngón tay vào trong.

“Ư... Ah... Đừng mà...” Uyển Thu vùng vẫy, cả người không chịu an phận.

Lê Trú thấp giọng: “Đừng nhúc nhích.” Nhưng cô không nghe, anh lập tức vỗ lên mông cô một cái, ngón tay khuấy đảo thân thể cô, đau đớn và tê dại đồng thời ập tới.

“Ô... Ah...” Nước mắt trào ra, Uyển Thu ấm ức lên án: “Lê Trú, anh là tên lưu manh!”

Sau đó, cô nằm úp sấp xuống giường, không để anh nhìn thấy hạ thể của mình. Lê Trú hoàn toàn không để ý đến sự kháng cự này, nhanh chóng tách chân cô ra, trêu chọc ŧıểυ huyệt.

Cô xoay người đá anh, nhưng anh lại dễ dàng bắt được chân cô.

“Thả em ra!” Cô kéo chăn che nơi tư mật của mình, bàn chân cố gắng thoát ra.

“Bao lâu rồi anh không để ý đến em? Hừ, cho anh nhịn cả đời luôn...” Tính tình nhỏ nhen của cô lại trỗi dậy, bắt đầu gây sự vô cớ.

Trước đây cô không như thế, nhưng từ khi biết mình mang thai, lại được Lê Trú chiều chuộng thì bắt đầu ỷ lại và tùy ý hơn. Lê Trú sợ làm cô bị thương nên buông lỏng tay ra, anh nhìn cô từ trên xuống, ánh mắt thăm thẳm. Uyển Thu nhất thời không nhìn ra được cảm xúc của anh.

Nếu là trước đây thì cô sẽ cẩn thận dè dặt hơn, nhưng quen Lê Trú đã lâu, bây giờ cô cũng không để ý nữa.

“Hôm nay em lại chảy máu, anh mà còn lộn xộn như thế là ảnh hưởng đến con đấy, nhỡ em sảy thai thì sao hả?” Cô nghĩ Lê Trú là đàn ông không hiểu mấy chuyện mang thai nên nói dối dọa anh.

Tất nhiên Lê Trú không bị mấy lời của cô dọa sợ, sắc mặt anh vẫn bình tĩnh không thay đổi chút nào, còn hùa theo lời nói dối của cô: “Sảy thì lại sinh đứa khác, dù sao thì em cũng bị anh giam lỏng ở đây, muốn sinh mấy đứa cũng được.”

Uyển Thu nghe xong thì nổi trận lôi đình: “Anh dám?”

Lê Trú ném chăn xuống đất: “Em nói xem anh có dám hay không?”

Vừa dứt lời, anh nắm lấy cổ tay cô, kéo cô vào lòng mình.

Nhiệt độ cơ thể của anh vô cùng ấm áp, hơi thở nam tính, lồng ngực rắn chắc... Tất cả đều hấp dẫn Uyển Thu. Gần một tháng cô không được gặp anh, cô thực sự nhớ anh rất nhiều, nhưng cô vẫn giận vì anh bỏ mặc cô ở đây, thậm chí còn không gọi một cuộc điện thoại nào! Nếu Uyển Thu là một con cá nóc nhỏ thì chắc đã bị anh làm tức giận đến mức nổ tung rồi.

Lê Trú lại bị cô đá mấy cái, ŧıểυ yêu tinh này đá cũng đau đấy, nhưng anh chịu đựng để cho cô trút giận.

Anh nắm mắt cá chân của cô, kéo cô lại gần mình hơn. Ánh mắt anh hướng xuống dưới, thấy nơi đó của cô đã rỉ nước.

“Anh còn chưa chạm vào em.” Lê Trú khẽ cười: “Thế mà em đã ướt rồi.”

Uyển Thu thẹn quá hóa giận: “Không cho phép anh chạm vào em nữa!”

“Được, vậy em tự chạm đi.” Lê Trú tách hai chân cô ra: “Thủ dâm giống như đêm hôm đó.”

“A... Khốn kiếp...” Uyển Thu ngoài miệng thì mắng nhưng gương mặt lại đỏ bừng.

Lê Trú thấy cô xấu hổ thì khẽ cười, đầu ngón tay lành lạnh bắt đầu xoa nắn miệng ŧıểυ huyệt của cô.

“Ưm...” Uyển Thu không nhịn được rên lên một tiếng.

Từ khi mang thai, cơ thể cô càng nhạy cảm hơn trước, âm đa͙σ hồng hào không những mềm mại mà còn ẩm ướt vô cùng. Anh chỉ cần vuốt ve vài cái là cô đã nghe được những tiếng nước nhóp nhép vô cùng xấu hổ.

Lê Trú cố tình không lên tiếng, để cô nghe được rõ ràng mọi âm thanh.

Gương mặt anh vẫn nghiêm túc như vậy, giống như mình không hề làm chuyện gì dâm dục.

Hai chân bị anh nhấc lên, váy của cô cũng tụt xuống từ bao giờ, để lộ bầu ngực tròn trịa.

Bởi vì mang thai nên ngực cô càng to hơn một chút, vô cùng bắt mắt.

Lê Trú cảm thấy miệng lưỡi khô khốc. Anh xé toạc váy cô ra, cả người cô hoàn toàn trần trụi.

Cặp vυ" đầy đặn và trắng nõn dâng trào như sóng biển khiến anh hoa cả mắt, núm vυ" như bông hoa sen nở trên núi tuyết, vô cùng bắt mắt.

Anh dùng tay còn lại nắn bóp một bên ngực cô, bầu ngực to tràn cả ra ngoài: “Ưm... Đừng mà...” Sức lực của anh rất lớn, Uyển Thu cảm giác như ngực mình bị anh nhào nát rồi. Cô vừa rêи ɾỉ vừa giữ tay anh lại: “Anh đừng như thế... Bên trong sưng lên rồi.”

“Mới bốn tháng mà đã có sữa sao?” Lê Trú trầm giọng trêu chọc cô.

Anh quyết tâm đêm nay phải “hành hạ” cô một trận. Vừa nói xong câu này, bầu ngực của Uyển Thu lại bắt đầu bị anh nhào nặn, núm vυ" của cô căng cứng và đổi sang màu đỏ sậm.

“A... Đau...”

Lê Trú ôm cô từ phía sau để dễ dàng xoa bóp ngực cô, cánh tay cứng như sắt của anh bao trọn lấy cô khiến cô không thoát ra được. Uyển Thu chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trong lòng anh, tùy ý để anh xoa nắn cặp vυ" căng tròn.

Uyển Thu biết đêm nay chắc chắn mình sẽ bị anh làm đến chết, ŧıểυ huyệt lại phải tan nát rồi.

Nhưng nghĩ đến chuyện ©ôи th!t quen thuộc của anh đâm vào trong ŧıểυ huyệt của mình thì cô lại không nhịn được mà chảy nước ra.

Lê Trú xoa nắn đến khi bầu ngực cô in hằn dấu ngón tay thì mới buông tha cho cô. Anh nâng chân cô lên, gác lên người mình.

Phòng ngủ này ban đầu không có gương, nhưng không biết ŧıểυ yêu tinh này nghĩ gì mà đột nhiên lại mua một tấm gương treo lên tường.

Cứ như vậy, hình ảnh hai người ân ái hiện lên vô cùng rõ ràng trong gương.

Cô mềm nhũn người dựa vào lòng anh, thân thể hồng hào, bộ ngực nhấp nhô, gương mặt ngây thơ. Nhìn cô trông giống như một cô nữ sinh trung học vậy, nếu không nhìn bụng cô thì không ai nghĩ cô đang mang thai.

Hình ảnh phản chiếu qua gương vô cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ thị giác, dươиɠ ѵậŧ của Lê Trú đã sớm cứng rắn, anh nhanh chóng nhét ©ôи th!t của mình vào trong thân thể của cô. ŧıểυ huyệt ngứa ngáy lập tức được lấp đầy.

Anh bắt đầu di chuyển, những tiếng nức nở của uyển Thu cũng dần chuyển thành rêи ɾỉ.

“Ah... ah...” Thân thể cô tê dại, vô thức ngửa đầu ra sau, mông hẩy lên cao để đón nhận những cú thúc mạnh mẽ của anh.

Cơ bụng rắn chắc của anh đập vào mông cô, vang lên những tiếng bạch bạch bạch.

Cô không biết Lê Trú hôn cô từ bao giờ, đến khi cô phản ứng lại thì đã thấy mình nhắm mắt đón nhận anh.

Thân thể cô vẫn thành thật hơn lời nói, cô khát khao anh, cô nhớ anh, cô muốn được ©ôи th!t to lớn của anh lấp đầy cơ thể mình. ŧıểυ huyệt của cô thít chặt lại hơn, hông cũng rướn lên cao hơn.

Thật là dâm loạn, đứa bé trong bụng cô đã được bốn tháng rồi, vậy mà cô vẫn có thể khao khát chuyện này.

“Ư... Oh... Oh... Anh là tên khốn kiếp... Lúc nào cũng chỉ biết bắt nạt em.”

“Ah... Đừng mà... Đừng chạm vào nơi đó... Em không chịu nổi...”

“Ah...”

Uyển Thu hét chói tai, cô phát hiện người đàn ông phía sau càng hưng phấn hơn. Anh thở dốc một tiếng, sau đó vòng tay bế cô lên, đâm thật mạnh từ đằng sau.

Cô giống như ở trên một tấm nhún lò xo, bị anh đẩy lên đẩy xuống, mỗi lần rơi xuống là một lần ăn ngập ©ôи th!t to lớn của anh.

du͙© vọиɠ của Lê Trú bùng lên mãnh liệt, Uyển Thu có cầu xin hay khóc lóc thế nào thì cũng chẳng khác gì đổ thêm dầu vào lửa khiến du͙© vọиɠ của anh càng cháy to hơn.

ŧıểυ huyệt của cô đúng là báu vật, càng đâm càng ẩm ướt, càng đâm càng chật hẹp, khiến anh muốn ngừng mà không được.

Tấm gương lớn phản chiếu rõ ràng mọi biểu cảm và hành động của hai người.

Uyển Thu không chịu nổi nữa, rối rít cầu xin: “Ah... Ông xã... Ah... Nhẹ thôi...”

Anh cắn nhẹ lên cổ cô: “Tiếp tục.”

“Ô... Ô... Ông xã... Cầu xin anh... Tha cho em... Anh to quá!”

Mặc cho cô khóc lóc cầu xin gọi ông xã thì anh vẫn tiếp tục giày xéo thân thể cô hết lần này đến lần khác.

Nhưng Lê Trú vẫn không làm đến khi tận hứng, dù Uyển Thu đã qua giai đoạn nguy hiểm nhưng đứa bé vẫn đang nằm trong bụng cô. Anh làm gì cũng không dám quá đáng quá, sợ ảnh hưởng cho con, cũng không dám bắn vào trong cô sợ ảnh hưởng đến con.

Sau ba hiệp thì anh không làm khó cô nữa. Cả người Uyển Thu mệt mỏi không cử động nổi, chỉ có thể nép vào trong vòng tay anh. Cô nức nở, cắn anh một cái để trút giận.

break
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Nuôi thú cưng (NP hiện đại H)
Ngôn tình sắc, NP hiện đại H
Tán Tỉnh Chàng Cảnh Sát Hình Sự
Sắc, Sủng, Nữ Cường
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc