“Chu 5Dạ, khai 02giảng đã 7hai tuần erồi mà giờ 6ngươi mới cvề trường?” 3Lâm Phỉ 4nhìn nhìn 9atúi lớn c7túi nhỏ 15trên tay Chu dcDạ, có quần aáo, có đồ 6ăn, linh5tinh hết 50cả.
“Không d4phải, không 3bphải ——” eChu Dạ nhanh 5achóng giải 8thích, “Trangcthiết bị f4ở giảng 2đường 0khoa ta chưa 2alắp đặt exong, cho nên ahai tuần 90này không 42cần đi học.” f7Thực ra là acô được 3abạn bè giới athiệu đi 17làm thiết d1kế cho một 88công ty, suốt bhai tuần 1bnay chẳng 7phân biệt fđược ngày eđêm, làm btrâu làm 50ngựa, vừa c4mới làm f5xong, cuối f3cùng lấy eđược hai bfngàn tệcnha.
Chu fDạ đắc d4ý cười: f2“Ta dù 2có ăn bao 50nhiêu cũng 06không mập anổi ——, cai kêu ngươi 7không thể 0ăn!” Lâm 0cPhỉ tức egiận lườm 35bạn.
Lâm 8Phỉ là sinh dviên khoa 2nghệ thuật, ephải khống 5chế cân benặng. Trường 1có khoa nghệ 59thuật, cũng 6dchính là 2eđào tạo bngười mẫu, 3đi lạidtrên sân 31khấu. Bình 2fthường ăn 2cái gì, theo ethói quen 15cũng chỉ 2dăn một4nửa. Ăn cmột miếng 5bánh ngọt 90cũng làm aacô phải 8đấu tranh 78tư tưởngfkhông ngừng, ccắn răng 21một cái, 0rốt cục 1fmua, không cchút do dự cecắn một6bmiếng hơn f9phân nửa, 6rồi ném 22nửa còn blại vào 0thùng rác, eChu Dạ tậndamắt nhìn 9thấy.
Nhưng ccác giảng aeviên vẫn 56thường nói 67sinh viên 2khoa mình e3phần lớn 0thể trọng 7akhông đạt atiêu chuẩn, 3quá nặng.
Thực 53ra Chu Dạ 34vẫn cảm 2thấy nam 73sinh khoa nghệ f2thuật cũng 4chỉ bìnhabthường thôi, bcũng không e6phải là banh tuấn 1soái ca quá cmức, ngũ 76quan cũng 4dkhông tinh 51trí, chỉ 53được cái ađầu cao 9dọa người, c4nhưng khí 9dchất thực 16ra không được e6như vậy.
Lâm 8Phỉ kéo 5cánh tay phải 60Cao Dương, 87bước vào cabên trong dtaxi rồi a2còn nhô đầu 3ra, nói: “Chu 68Dạ ——, 27ngươi có 0phải lại 7được học 1bổng không6dvậy?” Lúc 27ở cửa