Sau khi ngồi xuống, Nguyên Tích gõ gõ bàn, nhắc nhở La Tiểu Lâu đưa nước trái cây qua, sau đó nghiêm mặt: “Hiện giờ hai người chúng ta đang bận đến mức tối mặt tối mũi, anh rất không hài lòng với điều này. Bắt đầu từ tuần này, mỗi tuần em phải dành ra một ngày rảnh rỗi để đi riêng với anh.”
Nguyên Tích biết La Tiểu Lâu coi trọng thời gian của mình nhất, điều này cũng không phải chứng tỏ rằng La Tiểu Lâu coi trọng tự do, trên thực tế, hắn cho La Tiểu Lâu cũng đủ nhiều tự do rồi, ngoại trừ việc bọn họ nhất định phải ở cùng nhau.
Nguyên Tích biết, La Tiểu Lâu tuyệt đối không muốn bất cứ thứ gì làm lỡ việc học hành và công việc làm thêm của cậu, mà công việc part-time cuối tuần kia chắc chắn làm hài lòng cả hai người.
Vì thế, rốt cục ức chế lâu dài trong bụng Nguyên Tích cũng được giải tỏa, đương nhiên, việc cảm thấy cực kỳ sung sướng khi La Tiểu Lâu tự dưng được nghỉ Chủ Nhật chắc chắn Nguyên Tích sẽ không phun ra đâu.
Nguyên Tích quyết định, nếu La Tiểu Lâu kiên quyết phản đối, liều chết không theo hay gì gì đó, hắn sẽ — sẽ đồng ý cho La Tiểu Lâu tự do sắp xếp cuối tuần của mình, nhưng đồng thời, hắn cũng có thể dùng lí do cự tuyệt này của La Tiểu Lâu để đặt ra gia quy cho cậu.
Vừa nghĩ đến chuyện La Tiểu Lâu cái gì cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời mình, khóe miệng Nguyên Tích không kiềm được mà ngoác rộng đầy xấu xa.
La Tiểu Lâu ngẩn người, thấy Nguyên Tích đang tha thiết chờ mình trả lời, trong bụng bắt đầu gõ trống. Tại sao Nghiêm đại sư vừa cho cậu nghỉ mà Nguyên Tích đã biết để mà bắt đầu yêu cầu? Cậu cũng chưa nhắc đến việc Chủ Nhật có thể nghỉ cơ mà, quả nhiên hai người này có quan hệ thân thích…
Sự tâm linh tương thông này phải đạt đến trình độ khủng bố là ít nhất.
“Tất nhiên là được.” La Tiểu Lâu cẩn thận nói, dù sao nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, đi theo Nguyên Tích có thể học hỏi các thao tác kỹ thuật của thiên tài, lại có thể quan sát… Suy cho cùng ai cũng đều thèm muốn Nguyên Tích cả thôi. Lại nói tiếp, tuy Nguyên Tích không phát hiện ra nhưng trên thực tế, bản lĩnh trêu hoa ghẹo nguyệt của hắn còn cao hơn nhiều so với cậu.
Nguyên Tích trợn mắt nhìn La Tiểu Lâu, bắt đầu không kiểm chế được mà cười nhe nhởn đến mức sắp biến mình thành bộ dạng giống thằng ngốc mà hắn tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đồng ý rồi —— đồng ý thật! Sững sờ một hồi lâu, mặc dù trong lòng shock muốn chết nhưng Nguyên Tích vẫn duy trì vẻ đương nhiên mà nói: “Nên, nên biết điều sớm như vậy.”
Nhìn Nguyên Tích, La Tiểu Lâu liền lấy súp lơ đổ lên bát hắn, nói: “Anh không nên ăn mỗi thịt với cá như vậy, rất dễ bực tức, tốt nhất là ăn kèm với một ít rau nữa.”
Nguyên Tích đáp lại bằng cách gắp một cá qua. Thấy La Tiểu Lâu mỉm cười cảm ơn, trong lòng Nguyên Tích thầm nghĩ, chết tiệt, bị người ta huấn luyện thành thói quen nhanh đến thế này rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì mình nhất định sẽ bẽ mặt hơn cả bố, trở thành ‘Người chồng của năm’ trước mất thôi…
Dưới bầu không khí này, còn làm sao mà đặt ra gia quy cho La Tiểu Lâu được nữa cơ chứ?
Nhìn sắc mặt Nguyên Tích lúc vui lúc giận, La Tiểu Lâu thức thời mà thay đổi đề tài, “Em muốn dùng phòng huấn luyện thể lực trên lầu của anh, được không?”
Đang sầu não tức thì Nguyên Tích dựng thẳng tai lên, đồng ý ngay: “Em nên rèn luyện từ lâu rồi, thể lực quá kém, tuy độ mềm dẻo rất tốt nhưng sức chịu đựng thật sự là cả một vấn đề.” Tuy biết mình vừa bị chuyển đề tài thành công, nhưng Nguyên Tích không hề cảm thấy tức giận chút nào hết.
La Tiểu Lâu đỏ mặt, nhưng chả vờ không nghe ra ý tứ của Nguyên Tích, im lặng mấy giây rồi nói tiếp: “Ừm, đúng vậy, em định từ hôm nay trở đi sẽ mượn dùng một chút, nếu anh không để ý.”
“Đương nhiên là không rồi, anh sẽ dẫn em lên, chúng ta có thể huấn luyện cùng với nhau.” Nguyên Tích vô cùng thích chí.
Cảnh giác nhìn Nguyên Tích, La Tiểu Lâu nhỏ giọng: “Không cần, tự em rèn luyện là được.”
Sau bữa tối, dọn dẹp mọi thứ xong xuôi, La Tiểu Lâu nghỉ ngơi nửa tiếng, sau đó thì bị nguyên Tích lôi kéo lên tầng hai.
Nguyên Tích đẩy cửa phòng thứ nhất ra, nói: “Đừng nghĩ bên trong toàn là thiết bị bình thường, tất cả đều là đồ thực dụng nhất đấy. Khi anh không ở đây thì em có thể vào đây luyện tập. Nếu có chỗ nào không hiểu, em có thể liên lạc với anh lúc nào cũng được.”
“Sang bên này xem.” Nói xong, Nguyên Tích túm La Tiểu Lâu sang phòng thứ hai.
La Tiểu Lâu hiếu kỳ tiến đến gần quan sát, đúng lúc này, Nguyên Tích ấn hai lần vào phím màu xanh.
Vài giây sau, La Tiểu Lâu kêu lên một tiếng, cậu, cậu đang bay lên!
Nguyên Tích thì vẫn đứng yên trên mặt đất, cơ thể của cậu chậm rãi bay bay ngang dọc trên không trung, hơn nữa đang có chiều hướng lộn ngược chúc đầu xuống.
Mất trọng lượng, là trọng lực! Đây là phòng huấn luyện thể năng cải biến trọng lực.
La Tiểu Lâu sợ hãi nhìn Nguyên Tích đang đứng vững vàng tại chỗ, tay hai người vẫn còn nắm chặt lấy nhau.
Nhìn ánh mắt cầu xin giúp đỡ của La Tiểu Lâu, Nguyên Tích mỉm cười, rời khỏi mặt đất, di chuyển tới chỗ cậu.
La Tiểu Lâu càng trợn mắt to hơn, sau đó khẽ run rẩy khi Nguyên Tích tiến tới gần đặt nụ hôn lên môi mình, nhắm mắt lại.
La Tiểu Lâu đỏ bừng mặt ra khỏi phòng huấn luyện thứ hai. Cậu căn bản không cảm nhận được bất cứ điều gì mà thân nhẹ như chim yến, hay cảm giác thích thú như khiêu vũ trên không. Thực chất, có Nguyên Tích ở cạnh, cậu chẳng có tinh thần để cảm nhận được điều gì khác.
Sau khi La Tiểu Lâu ra khỏi phòng, Nguyên Tích tiến hành rèn luyện giảm trọng lực nhiều lần, còn cậu thì vào phòng thứ nhất.
Đối với việc huấn luyện thể lực của La Tiểu Lâu. 125 cũng không tỏ vẻ gì, lúc bị tra hỏi thì lời cân nhắc của Nguyên Tích rất có đạo lý.
Cứ như vậy, La Tiểu Lâu bắt đầu rèn luyện thể lực tại gia.
Tuần đó La Tiểu Lâu cố gắng tự luyện tập tốc độ, viễn trình và thể lực. Hai khoản đầu dẫn đến phát sinh, mỗi lần La Tiểu Lâu đến Hào Quang đều phải mang theo hai bộ quần áo để tắm rửa, mà khoản cuối cùng, mỗi khi đang rèn luyện đều bị Nguyên Tích lăn qua lăn lại đủ trò.
Cũng may, một tuần sau, cả ba khoản của La Tiểu Lâu đều tiến bộ.
Thứ Sáu, La Tiểu Lâu nhìn 12 điểm sáng đang dần dần hiện ra trên không trung, ngón tay khẽ động, chiếc cơ giáp màu lam chớp mắt nhảy lên. Về sau trong lúc vô tình La Tiểu Lâu phát hiện, vị trí của điểm sáng 125 thiết lập và vị trí của điểm sáng nguyên bản trong phòng huấn luyện là khác nhau, cho dù có là phòng huấn luyện tốc độ của học viên nhóm thứ năm cao cấp nhất ở tòa nhà này của bọn cậu thì số điểm sáng cũng chỉ đạt tới 14, độ khó cũng không cao như 8 điểm sáng của 125.
Trong chương trình huấn luyện của 125, hai điểm sáng liền nhau luôn lựa chọn vị trí ở góc kỳ quái nhất, độ khó cao, cự ly cũng không nắm chắc. Nhưng khi xem lại video luyện tập của mình, La Tiểu Lâu không thừa nhận cũng không được, di chuyển nhiều góc trong khoảng thời gian ngắn như vậy là cách dễ dàng nhất để tránh được nguy hiểm.
Sau 12 điểm, chiếc cơ giáp màu lam phi tới tấm kim loại trên vách tường. La Tiểu Lâu mỉm cười nhìn màn hình hiện lên 90 điểm, trong lòng phấn chấn.
“Thế nào, trình độ hiện tại của tao ra sao?” La Tiểu Lâu vội vã hỏi, cậu không trao đổi với ai, vậy nên chỉ có thể hỏi 125.
125 im lặng một lúc mới nói: “Tính toán một hồi, từ phương diện tốc độ yếu mà nói, trong đại học Liên bang, cậu thuộc về trình độ trung bình.”
La Tiểu Lâu ngây ngẩn cả người, trung bình? Trung bình rất phổ biến —— cơ mà, với người không có bất cứ ai hướng dẫn cho như cậu mà nói thì đã là rất ổn rồi! Hơn nữa thời gian rèn luyện của cậu cũng rất ngắn.
La Tiểu Lâu chìm ngập trong cảm giác đắc chí hả hê. Ra khỏi khoang điều khiển, trước khi đi tắm, cậu ôm hôn 125 đã biến thành Bá Vương Long một cái.
Khi luyện tập ở khu huấn luyện của nhóm sáu, điểm số của người đó luôn luôn không tốt, bởi vậy anh ta quyết định luyện tập từ sơ cấp, như vậy có thể tăng thêm sự tự tin cho bản thân.
Khi hệ thống bắt đầu hiển thị, anh ta nhíu mày khi thấy một điểm sáng xuất hiện. Hửm? Huấn luyện của nhóm thứ tám không phải chỉ có khởi điểm với cuối điểm thôi sao? Tại sao bây giờ lại biến thành ba điểm?
Xem ra câu lạc bộ quả thực muốn nâng cao thực lực tổng thể, ngay cả huấn luyện của nhóm thứ tám cũng bắt đầu gia tăng thêm cường độ.
Sau khi thử ba lần ở cửa thứ nhất, cuối cùng cũng đạt tiêu chuẩn, sau đó không trung bắt đầu xuất hiện hai điểm sáng, vị trí sắp xếp gần như vuông góc với khởi điểm và cuối điểm.
Học viên đó nhíu mày khó hiểu, bèn kiểm tra lại chương trình, phát hiện hóa ra mình đã chọn chương trình từ một điểm đến mười hai điểm. Lẽ nào vào nhầm khu huấn luyện, đây không thể là khu huấn luyện của nhóm thứ năm được. Học viên đó nhún vai, dứt khoát chọn tám điểm, dù sao trình độ hiện tại của anh ta cũng có thể điều khiển cơ giáp đi qua tám điểm sáng trên không trung được rồi.
Vậy nhưng bi kịch lại bắt đầu, chàng học viên đáng thương thở hổn hển suốt cả một buổi chiều, đến một lần cũng không đạt tiêu chuẩn.
Tới 5h chiều phải ăn cơm, anh chàng học viên đó hoàn toàn nổi giận, anh ta không chỉ không thoải mái mà trái lại càng ngày càng mất tự tin hơn. Không phải anh ta đến chỗ này là để bị đả kích! Anh ta hung hăng mở toang cửa, nổi giận đùng đùng tới khu điều khiển.
Mà 125 đang chơi đùa bên cạnh La Tiểu Lâu rốt cục cũng nhớ ra là chưa sửa chương trình về lại ban đầu, mặt đã xanh lại càng thêm xanh.
Vội vàng gọi La Tiểu Lâu một tiếng, 125 dùng luôn máy vi tính của phòng thí nghiệm đăng nhập mạng. Vài giây sau, 125 xâm nhập vào hệ thống internet của Hào Quang, cắt bỏ cuộn băng video trong phòng huấn luyện số 17 của buổi chiều cùng ngày, sửa lại chương trình huấn luyện về một đường hai điểm như ban đầu, rồi biến camera sang trạng thái hư hỏng.
Bởi vậy, khi học viên kia tức giận dẫn người của câu lạc bộ Hào Quang bước vào phòng huấn luyện 17 thì chỉ thấy chương trình đơn giản nhất.
Anh ta kinh ngạc há hốc mồm, không ngừng nói chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra, sau đó yêu cầu xem lại video cùng ngày. Sau vài phút, nữ nhân viên tiếp tân của phòng điều khiển không thể không tố giác anh chàng học viên, anh ta dường như vào trưa hôm nay đã phá hỏng camera trong phòng, khiến nó không thể ghi hình lại được.
Học viên đáng thương kia trợn mắt há hốc mồm nhìn căn phòng huấn luyện 17, chẳng nhẽ cả một buổi chiều anh ta đã nằm mơ? Không phải, không thể có chuyện đó, nhưng có ai tới nói cho anh ta biết chuyện gì đang xảy ra không?
Khoan đã, nhìn ánh mắt quái dị của nhân viên điều khiển Hào Quang, anh ta dường như đánh hơi ra được mùi vị của một âm mưu, đúng, nhất định là âm mưu. Cơ mà, ông Trời ở trên cao, tuy con thỉnh thoảng mới xem AV nhưng cũng chưa từng có ý định chống lại Chính phủ, phản bội quốc gia đâu nha! Mục tiêu của con là chiến binh cơ giáp vĩ đại đó! Có phải muốn đả kích tâm hồn yếu đuối của con bắt đầu từ bây giờ không hả trời ——
“Anh xác định không phải là đang nằm mơ chứ?” Nhân viên thiết kế chương trình châm chọc.
“Tôi có thể cam đoan, tôi không hề.” Học viên ngẩn ngơ đáp lời, anh ta còn chìm đắm trong luận điểm âm mưu, chưa hồi phục tinh thần.
Câu nói khiến La Tiểu Lâu bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị, cậu vỗ vỗ đầu, sau đó bắt đầu phát sầu, “Vậy làm sao đây? Người của nhóm thứ tám chẳng ai tham gia đối chiến cả, mà với tình hình hiện tại thì có lẽ tao chưa thích hợp để tham gia đối chiến trong câu lạc bộ.” Hiện tại rất nhiều hội viên trong câu lạc bộ đã biết La Tiểu Lâu chọc đến anh em Lucca, có mấy người vì sợ phiền phức mà trốn không kịp.
Hơn nữa về phương diện khác mà nói, ở đây La Tiểu Lâu chẳng biết mấy ai cả, người khác cũng không cần giúp cậu. Nếu trực tiếp tham gia đối chiến của câu lạc bộ, thắng thua không phải là chuyện tốt.
“Cậu có thể làm giống như Nguyên Tích, lên mạng đối chiến.” 125 đề xuất.
“Ý kiến hay, để tối nay tao thử xem.” La Tiểu Lâu vui mừng.
Tối, sau khi ăn xong, rèn luyện thể lực một chút, La Tiểu Lâu lên phòng thí nghiệm, làm quen với hai chiếc linh kiện cơ giáp cấp ba mà hôm nay Nghiêm đại sư mới dạy cho. Luyên tay một hồi, sau đó cậu vào phòng ngủ.
Vẫn như mọi hôm, La Tiểu Lâu không muốn lên giường sớm, bởi vì nếu lên giường rồi, Nguyên Tích mà không có việc gì thì chắc chắn sẽ lôi kéo cậu như vầy như vầy…
Ló đầu thăm dò, La Tiểu Lâu phát hiện Nguyên Tích vẫn còn đang trong phòng tắm, có lẽ mới đi ra từ phòng trọng lực không được bao lâu.
La Tiểu Lâu thở phào nhẹ nhõm, trèo lên giường, nằm xuống, kéo máy vi tính mini tới.
Sau khi đăng nhập internet, La Tiểu Lâu đi thẳng vào khu đối chiến thi đấu thể thao.
Bởi vì cơ giáp của mình là chiếc Đa Phổ 01 căn bản nhất nên La Tiểu Lâu không dám khiêu khích với cao thủ, cậu vào khu thi đấu cơ giáp sơ cấp, lựa chọn một người mời đối chiến.
Người kia dù đang ở khu sơ cấp nhưng cơ giáp cũng khá hơn của La Tiểu Lâu một chút, thấy cậu vẫn còn dùng cơ giáp do hệ thống tặng, người đó lập tức ấn đồng ý.
La Tiểu Lâu bắt đầu rồi mà vẫn thấy rất hồi hộp, sau hai chiêu, cậu phát hiện động tác của người kia cũng chậm như mình.
La Tiểu Lâu hưng phấn cười hì hì hai tiếng. Đầu tiên vòng vo quanh người đó vài vòng, khi người đó thẹn quá hóa giận vì không thấy bóng dáng La Tiểu Lâu đâu thì bắt đầu dùng súng hạt nhân bắn phá, La Tiểu Lâu liền vung thanh đao hợp kim của Đa Phổ 01 từ phía sau chém vào yết hầu cơ giáp của đối phương.