Thấy cô đã sẵn sàng, Trình Minh tỉ mỉ cẩn thận tìm kiếm ở giữa chân cô, mượn ánh sáng ít ỏi đem đôi chân trắng nõn của cô thấy rõ ràng.
Lông mu thưa thớt trên âʍ ɦộ trắng nõn, xoăn lại đáng yêu, hai nửa màu trắng của hai nửa môi âʍ ɦộ có màu trắng nõn như chiếc màn thầu.
Khi mở ra, hai môi đỏ của môi âʍ ɦộ có màu đỏ, dẫn đến sự thèm ăn tăng mạnh.
Dễ thương nhất phai kể đến khe huyệt nhỏ hẹp ,ben trong từ từ thấm ra nước khi chân cô bị tách ra đến cực độ.
Yết hầu ở cổ họng cậu nuốt xuống mấy lần , ngón tay cái và ngón trỏ của cậu nhào vào môi âʍ ɦộ, cảm thấy thật mềm mại, tinh tế.
Khi nhiều nước chảy ra từ khe nhỏ, rõ ràng là nhịp thở của lão sư đã tăng nhanh
Cậu mãnh liệt chọc vào rút ra
“Ừm ~ nhẹ chút …” Nghe giọng nói yêu kiều dồn dập của lão sư
Cậu không thể nhịn được nữa, kéo hai chân của cô về phía trước, những cánh hoa xinh đẹp đến gần Cậu, chiếc lưỡi vói vào, chậm rãi nếm quanh hoa môi, những cánh hoa ngọt lịm , cảm thấy hài lòng trước phản ứng run rẩy co rút của thân thể cô.
Sau đó, một thứ nhỏ như viên ngọc chân trâu đỏ đứng thẳng từ giữa đỉnh âm môi của cô
Anh mắng thầm trong lòng tao hóa, đồ giữa đôi chân cậu lại cứng lên mấy phần, rồi cậu hỏi: “lão sư, đây là cái gì?”
Bạch Tố Tố đang lặng lẽ chịu đựng cảm giác đau đớn và tê s͙ư͙ớ͙n͙g͙ này , cô luôn phải chú ý đến giáo viên đi ngang qua.
Trái tim cô bật ra khỏi lồng ngực.
Nghe câu này đột nhiên, cô gần như không phản ứng kịp
“Uh, em đang nói về cái gì?”
Trình Minh không hài lòng.
Anh dùng đầu lưỡi đĩnh đĩnh vào hạt chân trâu cong vểnh này vài lần mới nói, “Lão sư sinh học , cô nói xem đây là cái gì ”
“Aaaaaaaaaa……..đừng……” Bạch Tố Tố hạ giọng, hai tay đặt lên bàn nắm chặt thành nắm đấm, một kí©ɧ ŧɧí©ɧ khổng lồ trỗi dậy từ cái huyệt nhỏ ,sự sung sương truyền đến tòan thân khiến cho xương sống cô như mềm đi.
Trình Minh tiếp tục liếʍ những cánh hoa trong khi vừa nắm lấy cánh tay của cô mang nó xuống.
Bàn tay của lão sư vừa dài và mảnh, rất đẹp.
Anh khen ngợi trong lòng.
Giữ chặt tay cô, dẫn ngón tay cái của cô ấn mạnh vào hoa hạch.
Bạch Tố Tố bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cái lỗ huyệt không thể khép lại , một dòng dâm dịch chảy ra.
“lão sư, đây là cái gì? Nó ban đầu không có, tại sao nó đột nhiên vểnh ra ?”
Bạch Tố Tố bây giờ mới hiểu những gì anh đang hỏi, mặt cô đỏ ửng lên, đôi môi mím chặt.
Trìng Minh buông tay cô tiếp tục dùng lưỡi vỗ đánh trên âm hạch của cô.
Sau một vài nỗ lực, Bạch Tố Tố không thể không run rẩy.
Cô gần như bất lực và gần như nằm bò trên bàn.
“Chà, lão sư không nói gi à?”
Bạch Tố Tố phải hít một hơi thật sâu, làm giảm kɧoáı ©ảʍ, để cô không rêи ɾỉ khi mở miệng.
“Đó là, đó là âm hạch…..
ân ..…” cô thở dốc.
Trình Minh nghe thấy con thịt cứng đến phát đau , ngón tay của anh càng đẩy nhanh hơn giọng nói của anh trầm đi vài phần.
“Ồ? Vậy tại sao vừa nãy không có, giờ lại có rồi ?”
Bạch Tố Tố nghe giọng điệu ngây thơ của anh, lại hỏi câu hỏi không đứng đắn này, cơ thể cô càng có cảm giác rồi cô run rẩy trả lời: “ừ, đấy là lão sư đã bị em liếʍ quá s͙ư͙ớ͙n͙g͙.
Mới sẽ, mới khiến âm hạch cứng lên ………..
uhhh … “
Ngay khi những lời nói rơi xuống, có một cơn co thắt dữ dội trong lỗ huyệt, và những nếp gấp bên trong đang điên cuồng cô rút, cọ xát, và một cô mật dịch phun ra.
“lão sư lên đỉnh sớm vậy?”
Bạch Tố Tố gần như khóc vì xấu hổ, đôi mắt ướt đẫm.
Cô cảm thấy đau khổ.
Rõ ràng đó không phải là lỗi của cô.
Tại sao cô phải bị đối xử như vậy?