Cô Gái Loli Của Lão Đại Tàn Tật

Chương 4.2: Trong giấc mơ, anh có thể làm bất kỳ việc gì đối với cô

Trước Sau

break

 

Giờ phút này, con ngươi lóe sáng giống như sao trời của Thẩm Khả Ái phủ đầy nước mắt, sương mù mênh mông, nhìn càng thêm mê người, giống như đang tiết ra hormone ái tình, cô dùng miệng của mình cọ nhẹ lên sườn mặt của Thẩm Viên. “Tôi rất thích nha, sau này ngày nào chủ nhân cũng hôn tôi như vậy được không ạ?”

 

“A, đúng là một cô gái nhỏ tham lam.”

 

Thẩm Viên cười khẽ, lời nói của Thẩm Khả Ái đã chạm đúng vào ham muốn trong lòng của anh, anh cũng muốn ngày nào cũng được làm mấy chuyện thoải mái như vậy.

 

Có lẽ ở trong cuộc sống cằn cỗi nhạt nhẽo đến mức đau khổ tuyệt vọng này của anh, sự xuất hiện của Thẩm Khả Ái khiến anh cảm thấy rất thú vị, cô cũng chính là ánh sáng soi sáng cuộc đời tăm tối của anh. Chính vì vậy nên anh vứt bỏ lý trí và sự tính toán của mình, không thèm quan tâm cái ứng dụng kỳ lạ này xuất hiện bằng cách nào, chỉ muốn hưởng thụ ngay bây giờ mà thôi.

 

“Được rồi, ngày nào tôi cũng sẽ hôn em.”

 

Thẩm Viên đồng ý hứa với cô.

 

Anh rất nghiêm túc.

 

Hình như cảnh trong mơ có thể cảm nhận được tâm trạng của Thẩm Viên, căn phòng tối tăm u ám cũng trở nên sáng sủa hơn, ánh sáng đó xuất phát từ chiếc cửa sổ sát đất, xung quanh xuất hiện những đoá hoa hồng đỏ rực như lửa, mùi thơm ngào ngạt xộc thẳng lên mũi của hai người.

 

“Tách hai chân của em ra.”

 

Thẩm Viên đứng dậy dùng tư thế quỳ ở trên giường, anh nhìn cô gái nhỏ ngoan ngoãn nghe lời tách hai chân ra, dang rộng sang hai bên, hai chân của cô tạo thành hình chữ M, làm vậy khiến toàn bộ hoa huyệt của cô lộ ra trước mặt anh, không sót thứ gì.

 

Cơ thể của anh như bốc cháy, bụng nhỏ thắt chặt lại, hầu kết lăn lộn lên xuống, anh đã cương lên từ rất lâu rồi, dươиɠ ѵậŧ phía dưới đang mềm mại nhỏ bé trở nên thô to cứng rắn, quy đầu to tướng đang ở dạng xoè ô, giống như một cây nấm khổng lồ.      

 

Nhưng vừa nhìn thấy cảnh đẹp ở trước mặt, dươиɠ ѵậŧ vốn đã thô to đỏ tím lại sưng thêm một vòng nữa, nó mạnh mẽ nhảy lên nhảy xuống, giống như có sự sống và suy nghĩ.

 

Có lẽ điều duy nhất mà dươиɠ ѵậŧ thô to cứng rắn suy nghĩ lúc này chính là, làm thế nào để đυ. được vào hoa huyệt của cô gái nhỏ kia?

 

“Chủ nhân, vật đó lớn quá, nhưng mà tôi không có, ừm, chỗ này của tôi rất nhỏ, quả nhiên chủ nhân vẫn là lợi hại nhất!”

 

Ngay cả cơ quan sinh dục của chủ nhân cũng lớn hơn cô nhiều đến như vậy!

 

Thẩm Khả Ái ngượng đến đỏ mặt, rõ ràng là đang thẹn thùng, nhưng động tác lại cố tình làm lộ ra ŧıểυ huyệt một cách da^ʍ đãиɠ như vậy, giống như đang muốn câu dẫn Thẩm Viên.

 

Thẩm Viên nhìn đến mức hai mắt bốc hỏa, đột nhiên anh hít một hơi thật sâu, sau đó dùng dươиɠ ѵậŧ thô to của mình vỗ một cái lên ŧıểυ huyệt của Thẩm Khả Ái. “Lúc nãy em định làm cái gì vậy! Để lộ ra ŧıểυ huyệt muốn cầu xin tôi đυ. vào bên trong hay sao! ŧıểυ huyệt lẳng lơ như vậy, chờ một chút đã không chịu được rồi hả?!”

 

dươиɠ ѵậŧ thô to cứng rắn như vậy, vỗ lên khiến ŧıểυ huyệt tê dại, nhưng lại không đau một chút nào, thay vào đó chính là kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, nó đột ngột lao vào trong ŧıểυ huyệt của cô sau đó lan ra khắp người.

 

“A! Chủ nhân đánh tôi, nhưng tại sao tôi lại không cảm thấy đau nhỉ? Ưm, thoải mái quá đi, chủ nhân ~ chủ nhân đánh tôi thật thoải mái mà ~”

 

Thẩm Khả Ái trời sinh đã thích hợp bày ra dáng vẻ da^ʍ đãиɠ như vậy, cô quyến rũ mê người mà không hề hay biết, cô chỉ biết thể hiện cảm nhận trên cơ thể của mình một cách thẳng thắn và thành thật.

 

Đối mặt trực tiếp với sự câu dẫn của cô, Thẩm Viên chỉ có một ý nghĩ duy nhất.

 

Đó chính là ngay bây giờ, lập tức, tại thời điểm

hiện tại, anh muốn đυ. chết cô!

 

Ở trong giấc mơ do anh thống trị mà lá gan của cô lại lớn đến mức như vậy, dám câu dẫn anh phải không? Chờ một lát nữa anh phải để cho Thẩm Khả Ái biết, không được tuỳ tiện dụ dỗ những người đàn ông khác, bởi vì một khi đã khơi dậy du͙© vọиɠ của người đàn ông, vậy cô chỉ có thể mang cơ thể của mình đến để bồi thường mà thôi!

 

“Không đánh, không phải em đã nói em không muốn tôi đánh em hay sao?”

 

Thẩm Viên cố gắng kiềm chế du͙© vọиɠ của bản thân mình lại, sau đó giả vờ nhắc đến một cách nhẹ nhàng bâng quơ

 

“Chủ nhân?”

 

Thẩm Khả Ái dùng ánh mắt tủi thân nhìn Thẩm Viên.

 

Đột nhiên kɧoáı ©ảʍ lại bị đứt gãy, giống như trong đầu đang xuất hiện một dây thần kinh căng ra sau đó bị chặt đứt, cô mong chờ một điều gì đó, nhưng lại không biết phải diễn đạt như thế nào.

 

Cô chỉ có thể nói, cầu xin. “Chủ nhân, chủ nhân lại dùng cây gậy to lớn kia đánh tôi nữa đi, rất thoải mái nha ~ Không đau một chút nào, mau dùng cây gậy to lớn đó đánh tôi đi mà ~”

 

 

 

break
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Âm Mưu Từ Lâu
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc