“Có thể làm bất cứ việc gì thật sao? Thẩm Khả Ái?”
Yêu cầu đối với những cô gái nhỏ cần được nuôi dưỡng này chính là bản tính ngoan ngoãn, chỉ đối với một mình Thẩm Viên. Thẩm Khả Ái ngây thơ không biết gì, cô gật gật đầu, sau đó cọ qua cọ lại trong lồng ngực của người đàn ông.
Cô rất thích được chủ nhân ôm ấp, mặc dù ở trong mơ nhưng rất ấm áp, hơn nữa còn có cảm giác rất an toàn!
“Chủ nhân có thể làm bất cứ việc gì đối với tôi, nhưng mà, chủ nhân đừng đánh tôi được không? Khả Ái sợ đau lắm…”
Cô gái nhỏ nũng nịu, cho dù là giọng nói hay cơ thể đều mềm như nước.
Sao Thẩm Viên có thể nhẫn tâm đánh cô được, nhưng cô đã thuộc về anh, cho dù là ở đâu đi chăng nữa, chuyện này khiến cho cảm xúc lâu ngày không thể phát tiết của Thẩm Viên phun trào giống như núi lửa.
Cơ thể không thể giải tỏa, sự phẫn nộ và tuyệt vọng trong thời gian gần đây, tất cả đều biến thành du͙© vọиɠ đối với Thẩm Khả Ái.
Muốn chiếm hữu cô, có được cô, chạm vào từng bộ phận trên cơ thể của cô, muốn nhìn thấy cô cười, nhìn cô khóc, thấy cô đỏ mặt vì mình, chuyện này khiến anh không thể nào kiềm chế được.
Ánh mắt đen tối và tĩnh lặng của Thẩm Viên đã bị nhuốm màu du͙© vọиɠ điên cuồng, âm thanh của anh trở nên khàn khàn trầm thấp, anh ôm Thẩm Khả Ái lên giống như đang bế một đứa trẻ. “Khải Ái, lát nữa tôi sẽ làm một chuyện mà em không được phép từ chối, hơn nữa em còn phải thể hiện cảm nhận của bản thân một cách thành thật, em phải cho tôi nhìn thấy tất cả mọi thứ!”
“Được, được rồi, chủ nhân!”
Đôi chân của Thẩm Khả Ái kẹp chặt lấy vòng eo của Thẩm Viên, hai tay cũng ôm chặt lấy anh, cô cảm thấy hơi lo lắng, nhưng cũng có chút chờ mong.
Chủ nhân muốn làm gì vậy, tại sao trên người anh lại xuất hiện cảm giác rất nguy hiểm.
Nhưng cô không muốn rời xa chủ nhân, cho dù chủ nhân có muốn làm gì đi chăng nữa thì cô cũng sẽ ở lại bên cạnh anh!
Chủ nhân liền đặt cô lên trên giường, ngay sau đó đè lên người cô, khí thế của chủ nhân khiến hai chân của cô mềm nhũn, ánh mắt thâm trầm u ám giống như có thứ gì đó đang kích động trào dâng ở bên trong.
“Chủ nhân?”
Thẩm Khả Ái nghi ngờ ngẩng đầu lên, “Chủ nhân muốn ngủ cùng với tôi sao? Khi nào ngủ mới có thể nằm mơ, bây giờ trong mơ lại muốn ngủ sao? Cảm giác này cũng thật kỳ lạ a~”
Đây là logic quái quỷ gì vậy?
“Tôi không buồn ngủ.”
Ngay khi suy nghĩ của Thẩm Viên vừa chuyển, cảnh tượng lại thay đổi, quần áo trên người anh đã biến mất, Thẩm Khả Ái cũng như vậy, bây giờ cô đang trần truồng không mặc gì cả.
Ở trong mộng đúng là thuận tiện hơn nhiều…
Hô hấp của Thẩm Viên trở nên dồn dập, anh biến ra một cái cà vạt, sau đó trói tay của Thẩm Khả Ái lại, đặt lên trên đỉnh đầu, lúc này toàn bộ cơ của của cô đã lộ ra trước mặt anh.
Ban ngày chỉ được trêu đùa cặp vυ" của cô thông qua màn hình điện thoại, lúc này mới được nhìn thấy, hai bầu vυ" run run rẩy rẩy, khi hơi thở của anh tiếp xúc cùng với núm vυ", nó nhanh chóng cứng lại, giống như một thứ trái cây nhỏ ngây ngô ngốc nghếch, xinh đẹp cực kỳ.
Cơ thể của cô gái nhỏ đặc biệt mê người, trắng nõn hoàn mỹ, mềm mại non nớt, khiến cho nam giới phải phát cuồng, lúc này du͙© vọиɠ đan xen lại với nhau.
“Khả Ái, tôi rất thích cơ thể này của em, nó giống như tên của em vậy, rất đáng yêu.”
Thẩm Khả Ái nghe lời không dám nhúc nhích.
Mặc dù Thẩm Khả Ái không biết tại sao chủ nhân lại muốn trói tay của cô, nhưng thân hình của người đàn ông đè phía trên cô vừa nóng bỏng lại vừa cứng rắn, cô thì lại không có sức lực, rất nhanh cơ thể của cô đã trở nên mềm nhũn.
Cô nhìn đầu ngón tay của chủ nhân đang chạm nhẹ lên núm vυ" của mình, giống như chạm vào màn hình lúc ban sáng, nhưng cảm giác hiện tại chân thật hơn rất nhiều lần.
Tê dại ngứa ngáy, khiến cô không nhịn được mà rêи ɾỉ một tiếng.
“Chủ nhân ~ chỗ đó có cảm giác rất kỳ lạ, chủ nhân đang làm cái gì vậy?”
Tại sao thời điểm chủ nhân dùng lòng bàn tay vuốt ve núm vυ" cô lại có cảm giác như vậy, chuyện này có nghĩa là gì?
Không thể phủ nhận rằng, Thẩm Khả Ái cảm thấy rất thoải mái.
Cô muốn chủ nhân tiếp tục sờ vào người cô.