Sáng hôm sau, chuông điện thoại làm cả tôi và em đều giật mình tỉnh giấc, khẽ gỡ cánh tay của em còn đang ổm chặt cứng cổ tôi ra, với lấy cái điện thoại thì thấy lão P – anh trai tôi gọi:
- Mày đang ở đâu thế?
- Em đang ở nhà L đó anh
- Dạ anh hai giỏi quá, quậy tanh bành nguyên cái club của em lên rồi về ôm gái ngủ tới sáng để mặc em đi chùi đít cho anh đây.
Giọng lão bức tức vang lên ở đầu bên kia, nhưng có lẽ chuyện đã xong rồi lão mới tỉnh bơ gọi cho tôi thế này. Cười dâm ô với lão mấy tiếng, tay tôi siết bờ vai em chặt hơn rồi bình thản trả lời:
- Chả phải anh luôn dạy em không được để thằng nào bắt nạt sao
- Thôi khỏi giỡn. Nghe giọng mày khỏe như trâu thế chắc không sao rồi. Tao có một tin vừa vui vừa buồn cho mày nghe đây.
- Đằng nào cũng chết cho em nghe phần vui trước đi anh.
- Hôm qua mày đập thằng kia vào viện khâu mười mấy mũi trên đầu, dập lá nách, nhà nó tính đâm đơn kiện nhưng hên cho mày là có người chặn họng nhà nó nên êm xuôi rồi.
- Ngon đại ca. Ai tốt dữ dội vậy anh
- Từ từ đừng vui mừng sớm thế. Nghe tiếp đây, ông Q ba con L chính là người dàn xếp cho mày đấy, mọi thứ mày và con bé làm đều không qua được mắt ổng đâu. Kể cả vụ mấy lần mày dẫn nó đi… nhà nghỉ.
Loa điện thoại khá to nên em cũng nghe thấy những gì lão anh tôi nói, mặt L tái mét ôm chặt lấy bụng tôi. Hơi dừng chút xíu để cho tim tôi và con bé đập lô tô một hồi, lão bồi thêm một câu nữa:
- Ổng đang trên đường về nhà xử lí mày với con L đó.
Nghe xong người tôi lạnh toát như rơi xuống hầm băng, quả này ăn lờ cmnr, ba em không tính lột da tôi hay nhúng lẩu ăn chứ nhỉ. Nhìn em còn khủng hoảng hơn cả tôi, có lẽ đây là lần em gây ra chuyện lớn nhất từ trước đến giờ, có phụ huynh nào nghe đến tin đứa con gái mà mình nâng như nâng trứng lại bị lừa ăn đến tận xương như thế có thể bình tĩnh được chứ. Đời tôi coi như xong rồi.
Còn đang sống trong sợ hãi thì bất chợt phía dưới có tiếng mở cổng, con camry đen như thần chết đến lấy mạng tôi đang tiến vào sân. Hai đứa cuống cuồng vơ lấy quần áo vội mặc vào, em thì còn đỡ nhưng tôi thì nhếch nhác không tả được, áo phông rách nên tối qua đã ném đi, quần bò màu xanh dính đầy vết máu loang lổ. Chạy vội xuống nhà dưới thì đã thấy ba em đã yên vị sẵn ở trên ghế như đợi hai đứa chúng tôi xuống thú tội vậy
Mặt ổng trầm thấy ớn, tôi chào chỉ khẽ gật gật đầu như đã biết, vốn tính ông dã nghiêm khắc nhưng hôm nay bộ comle đen của ổng càng làm tăng gấy mấy lần cái vẻ uy nghi thường ngày. Tôi tưởng ổng sẽ gào lên hoặc mắng té tát vào mặt tôi nhưng trái ngược lại, ba em chỉ ngồi lặng lẽ. Lát sau ổng từ từ rút bao thuốc ra châm một điếu rồi mới nhẹ nhàng lên tiếng:
- Các con làm ta thấy thật thất vọng. Ta không phản đối chuyện các con yêu đương, thậm chí có chuyện kia thì đó chỉ là việc rất bình thường. chỉ là hiện tại cả hai đứa còn nhỏ, nên tập trung học hành thì tốt hơn.
Em nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay tôi như động viên, chưa kịp nói câu nào thì em đã tranh nói trước:
- Ba, không phải do H đâu. Là tại con mà
- Người ta nói quả không sai mà. Con gái nuôi vất vả bao nhiêu ngày tháng, cuối cùng cùng theo người ta đi mất thôi.
Ba em nói với vẻ mặt bất đăc dĩ.
- Thôi dù sao cũng là chuyện đã lỡ. Ba không muốn nói nhiều với hai đứa nữa, đừng để xảy ra chuyện gì đáng tiếc. Thằng H, ba mày với chú dù gì cũng có quen biết, đừng để chú phải thất vọng. Không phải việc gì cũng giải quyết bằng nắm đấm được hoặc ít nhất… không phải là nắm đấm của mày. Đàn ông phải biết kiềm chề thì mới làm được việc lớn nghe con.
Hơi dừng làm một hơi thuốc, ổng chậm rãi nói tiếp:
- Lo mà học hành đàng hoàng đi. Xong tụi con thích thế nào cũng được. Thích tao lo cho cả hai đứa bây đi du học luôn cũng được. Còn nữa, tao cũng thích có cháu bế lắm nhưng chưa phải bây giờ đâu. Liệu cái thần hồn đó
- Ba, tụi con biết rồi màaa
Em xấu hổ ngắt lời ông già, vâng vâng dạ dạ một hồi rồi tôi cũng xin phép về nhà. Có lẽ đến đoạn này nhiều bạn bao tôi đang xạo l** nhưng sự thật thì lúc đã là chuyện đã rồi, ba em cũng chỉ có mình em, điều kiện nhà tôi so ra cũng không kém so với nhà em chỉ có điều chúng tôi làm những điều không phải quá sớm, làm to chuyện lên cũng chẳng ra quyết được vấn đề gì mà có khi lại ảnh hưởng đến vị trí của ba em, bậc làm cha làm mẹ nào cũng yêu thương con cái thôi. Và cái quan trọng nhất là tôi và em yêu nhau thật sự, đến tận bây giờ nghĩ lại vẫn thấy mình may mắn vì ngày đó ba em đã hiểu và thông cảm cho chúng tôi chứ nếu thẳng căng ra có khi giờ tôi vẫn đang ngồi đếm lịch ( cười).
Về nhà ông già tôi cũng chỉ chửi qua loa cho có thôi chứ tôi biết ổng khoái chết mẹ đi được, ngày xưa chính ông dạy ra thằng anh trai cục súc của tôi mà lại. Hơn nữa, việc tôi và em yêu nhau có lẽ mở ra một mối quan hệ thân thiết hơn cho hai ông già, bạn nào làm kinh doanh thì sẽ hiểu, cái quan trọng nhất không phải là tiền mà là quan hệ và sự hậu thuẫn. Ngay đến tận bây giờ, nhờ có ba em mà rất nhiều việc của công ty nhà tôi đều dễ dàng hơn, thế nên mới nói tôi và em chia tay nhiều lần nhưng chưa một lần nào là thực sự dứt khoát được cả.
Sau hôm đó chúng tôi quên luôn vụ cãi nhau đêm hôm đấy, tôi với em lại bình thường trở lại như chưa có gì xảy ra. Dù sao thì cả hai đứa đều còn nhỏ, ít nhiều vẫn có sự vô tư nhất định, nguyên cái Tết tôi với em dính nhau như sam, đi ăn đi chơi đâu cũng đều có mặt cả hai đứa. Nói thêm một chút cho các bạn đang thắc mắc về vụ học của tôi và em nhé, đợt tôi bị đánh gãy tay đó nên kiếm cớ nghỉ luôn vì về cơ bản tôi đến đó cũng chỉ để cua em là chính, dăm ba cái đàn điếc làm gì cho đau đầu đau tay. Còn em thì về sau bị tôi dụ đi chơi nhiều quá nên cũng bỏ ngang luôn, các bác biết học đàn thì toét hết đầu ngón tay ra, nhìn mấy đầu ngón tay em sưng đỏ bong da làm tôi xót quá nên cố gắng dụ em bỏ.
Nguyên cái đợt tết hai đứa đi ăn nhiều quá nên tôi lên 4 cân còn em lên 2 cân, tôi nhớ có hôm 1h sáng em còn kêu đói nên hai đứa còn xách xe ra đá mỗi đứa một bát phở với quả trứng lộn xong mới về ôm nhau ngủ. Ra Tết tôi và em mới rủ nhau đi tập gym. Lời khuyên cho các bác là nên đi tập gym, vừa khỏe vừa đẹp, đó lại là một nơi tia gái không hề tệ hơn nữa có người yêu đi tập lại càng phải đi mà giữ không kiểu gì cũng mất đấy.
Chị cũng thân với em lắm nên thỉnh thoảng em và tôi đi ăn đi chơi hay gọi chị đi chung cho vui, chơi kiểu như chị em bình thường thôi. Bà này có một kiểu rất lạ, như kiểu gymer thì đáng nhẽ gu của bả phải là những cha nội cơ bắp cuồn cuộn 6 7 múi các thứ nhưng bả lại thích kiểu bụng hơi to nhưng tay chân phải có cơ bắp… giống như tôi vậy. Theo như tôi biết thì dạo đó chị mới chia tay người yêu 1 năm thì phải, thỉnh thoảng đi ăn thấy em được tôi chăm sóc chị vẫn hay nói đùa kiểu ao ước như có người yêu thế này thích nhỉ. Thậm chí thỉnh thoảng chị còn hay trêu là nếu như chưa có em thì nhất định chị sẽ tán tôi, lúc đó chỉ nghĩ chị nói đùa thôi. Nhưng không ngờ cho đến một ngày…