Người ra thường bảo thời học sinh là thời kì đẹp nhất của mỗi người. Tuổi mới lớn ngây ngô, yêu hết mình, chơi hết mình, chưa phải lo toan về cơm áo gạo tiền. Ai cũng nghĩ như thế nhưng thường sự thật không màu hồng như thế.
Tôi gặp em vào một buổi chiều tà, nói nghe lãng mạn thế thôi chứ thật ra là chiều hôm đó tôi đi đá bóng về có lượn qua hàng bánh mì quen thuộc tranh thủ lót dạ vì buổi trưa ăn hơi ít. Ấn tượng đầu tiên của tôi về em là một cô bé tóc dài ngang lưng hơi hơi xoăn kèm theo cặp kính cận, sau lưng em là một cái đàn ghita, có lẽ lúc đó em vừa đi học đàn về. Tôi đứng đờ ra nhìn em đến nỗi cô Năm bán bánh mì phải gọi mấy lần mới giật mình trả tiền. Đợi em đi xa rồi tôi mới dám mon men hỏi cô Năm:
- Má có biết con bé vừa nãy đeo cái đàn không? Trời đất ơi,con gái nhà ai xinh dữ dội vậy.
- À con L đó hả. Mày tính cua nó sao mà hỏi?
- Nhìn con nhỏ đó thằng nào chả thích hả má.
Cô Năm phá lên cười rồi nhìn tôi từ đầu đến chân. “ Cái tướng mày nhìn cũng được, cao ráo sáng sủa nhưng không có cửa đâu con trai’, cô tủm tỉm rồi bảo với tôi thế. “Sao má lại nói thế” tôi tò mò hỏi ngược lại, chả có nhẽ con nhỏ này có gu lạ à hay thích mấy thằng hàn xẻng ẻo lả. Cô năm lại cười rồi bảo tôi:
- Tao lạ gì nó chớ, hàng xóm nhà tao mà. Mấy lần tao nghe nó bảo nó cái gu của nó là ngoan hiền học giỏi chút.chút. Chứ cái cỡ nghịch ngợm cục súc như mày còn lâu nó mới thèm
Hóa ra là thế, nhưng chả nhẽ tôi lại không có cửa thật à. Ngẫm nghĩ lại một chút về lời cô Năm nói cũng đúng, cái thằng tôi mười mấy năm đi học lần cuối cùng được cái danh hiệu học sinh giỏi chắc là cái hồi lớp 1. Còn cái nghịch ngợm thì khỏi nói, thanh niên trai tráng phải có tí năng động chớ. ờ thì công nhận tôi cũng hay bày trò nghịch, thỉnh thoảng cũng bị bêu lên trước toàn trường vì tội đá vỡ kính cửa hay đánh nhau. Thôi bỏ đi tính sau, tôi nghĩ thế rồi phi về nhà vì trời cũng đã muộn rồi. Vừa vào đến cửa đã thấy ba tôi đang cho mấy con chim ăn, chả hiểu mấy con chim đó có cái gì hay ho mà suốt ngày thấy ổng chăm bẵm. Sơ qua về gia đình tôi cho các bạn biết thì trên tôi có một thằng a và một bà chị,tôi là con út. Ba tôi trước có hợp với mấy ông chú lập cái công ty nho nhỏ nên kinh tế gia đình cũng gọi là ổn ổn,má tôi thì ở nhà lo cơm nước thôi. Ông anh cả tôi thì hơn tôi tận 14 tuổi lận vì ba tôi ngoài 30 mới lấy má.Ông anh cả thì ngày xưa cũng lêu lổng lắm,dạo đó ba má tôi bận nên không để ý được. 20 tuổi đã vào trại, ba tôi chạy chọt mãi mới ra được, cũng hên là mấy năm nay ổng tu tâm dưỡng tính,cũng làm việc xã hội nhưng điệu thấp hơn trước, nói chung là cũng ổn hơn rồi. Bà chị thì hơn tôi 9 tuổi,lấy chồng cũng mấy năm rồi thành ra giờ nhà cũng chỉ có tôi với ba má. Buổi tối của tôi đơn giản lắm, rửa bát xong thì lên phòng ngồi học.nói là ngồi học chứ thật ra tôi ngồi đọc truyện chat chit trên trời dưới đất với lũ bạn.
Đang mê mẩn với mấy em idol jav nhật thì tiếng má tôi gọi vọng vào;
- Mày có dậy đi học không đấy?6 rưỡi rồi.
- Dạ con dậy ngay đây.
Đúng là đang phê thì đứt dây đàn, tôi khó chịu ngồi dậy rồi đi tắm,cái thói quen tắm sáng này tôi giữ từ lúc lên lớp 8,mồ hôi của tôi ra khá là nhiều nên ngủ dậy thường phải đi tắm. Xách con wave cũ của ba tôi ra rồi phi đến trường,nay dậy muộn nên còn chưa kịp cả ăn sáng. Trường tôi thì cấm học sinh đi xe máy đi học nhưng mấy cái đó chỉ dọa tụi trẻ con thôi, đi đến gần trường rồi tấp vào cái quán nước quen thuộc gửi xe. Tôi chạy hồng hộc lên lớp thì đã thấy con sao đỏ đứng chình ình ở cửa lớp rồi. Khẽ cười cầu tài tôi nhăn răng bảo nó:
- Sao hôm nay nhìn em xinh đẹp lạ thường vậy M?
- Vì anh lại đi muộn đó.
*** má con nhỏ không nể nang gì đốp ngay cho tôi một câu. Nhưng kể ra nó cũng xinh thật, xinh kiểu cá tính mà hơi dữ đó. “Thôi tha cho a đi mà, qua anh bận nhớ em nên hôm nay dậy hơi muộn” tôi cố làm cái vẻ mặt buồn buồn chân tình hết mức. con nhỏ nhìn chắc buồn nôn dữ lắm nên xua tay đuổi tôi: “ Đủ rồi đó cha nội,anh làm em lợm giọng quá”.
Thế là thoát rồi đó,tôi tót vào giữa cái bàn cuối nơi có 2 đứa đang ngồi sẵn. Thằng T bạn thân tôi còn đang giấu giấu hộp xôi dưới ngăn bàn,thỉnh thoảng lại cúi xuống nhai nhồm nhoàm. “ *** má mày có cần chết đói vậy không” tôi vỗ vào đầu nó. Thằng bé đang ăn dở quả trứng mà giật mình tí nghẹn. “dmm làm lol gì mà đi muộn thế, đêm qua quay tay quá sức à” nó vừa vỗ vỗ ngực vừa chửi lại tôi. “ừ đúng rồi đó tao đang tương tư” tôi nói với vẻ mặt của những kẻ đang yêu. “ Ghê nha mày,em nào đủ sức làm bạn tao mất ăn mất ngủ vậy” con A ngồi bên phải tôi hóng hớt sang. Đang định trả lời nó thì một cái bóng đi từ lớp bên cạnh sang làm tôi đứng hình. Trời ơi đó là em L, hôm nay thứ 2 đổi lịch chấm sao đỏ nên nó chấm lớp A1 cạnh bên lớp tôi. Vẫn cái khuôn mặt trắng trẻo và cái cặp kính cận đáng yêu đó, hôm nay mới kịp để ý là ẻm cao thật chắc phải đến mét 63 64 gì đó và dáng ẻm đẹp thiệt. Đến giờ tôi vẫn chưa thấy đứa con gái nào có cái hông nở và đẹp như nó hết trơn.. “ lau dãi đi mày” thằng Thành bàn trên khẽ vỗ vào mặt làm tôi sực tỉnh ra. Cái lúc đó tôi mới hiểu được cái gì gọi là tình yêu giời đánh à lộn sét đánh. “Đúng là cái thằng chưa biết mùi gái, mới thế mà đã mất hết cả hồn rồi. Mà cũng phải, em L đẹp vậy thì cũng đúng thôi” thằng T cảm khái vỗ vai tôi. Tôi quyết định rồi, nhất định phải tán được L. Cười cầu tài rồi nhìn thằng T,tôi trưng ra cái bộ mặt nịnh nọt của kẻ ŧıểυ nhân:
- Đại ca biết con nhỏ đó hả?
- Đẹp nhất nhì khối 10 mới vào đó mày. Cả cái trường này thằng nào chả biết nó, à mà khoan có mày không biết.
- Dữ vậy sao? Thế con nhỏ đó học lớp nào? Nhà ở đâu? Có người yêu chưa? Bla bla…
Tôi hỏi một tràng dài khiến thằng T phải xua tay bịt mồm lại. “ *** má đủ rồi nghe mày”. Sau một hồi túm lấy nó dò hỏi thì tôi cũng đã biết sơ sơ về em L. Học lớp 10a3,nhà ở abc, chưa nghe thấy đã từng yêu ai vì nhỏ này hầu như chỉ biết đi học và về nhà. Nhưng cuối cùng thằng T vẫn chốt cho tôi một câu là “ mày đéo tán được nó đâu”. Cũng như hôm qua hỏi cô Năm, thằng T bảo con nhỏ này thích loại ngoan hiền mà lại học giỏi hơn nữa phải cao hơn nó. Ngoài cái cao hơn nó ra thì tôi hơi thiếu 2 cái còn lại vì tôi học ngu bỏ mẹ hơn nữa lại còn thuộc thành phần cá biệt cần chú ý.
Không biết trường các bạn thế nào chứ trường tôi tiết thứ 2 mới là chào cờ. Trời tháng 10 mà phải ngồi giữa cái nắng thế này thì bố thằng nào mà chịu được chứ, tôi làu bàu khẽ chửi thầm mấy thằng cha bên đoàn nói nhanh lên để còn vào lớp thì chợt nhận ra em đang ngồi ở cuối lớp bên cạnh. Giờ tôi mới nhớ ra là sao đỏ phải ngồi canh lớp chấm điểm suốt giờ chào cờ. Mon men chạy xuống cuối hàng để ngắm em cho dễ. Đang say sưa phê pha với bao ý nghĩ bẩn thỉu trong đầu khi nhìn ẻm thì đột nhiên em quay sang nhìn tôi, cái mặt tôi lúc đó chắc cũng cỡ như vừa hốc qua gần chục chén rượu vậy, đỏ lựng lên kèm ánh mắt như thằng ăn cắp bị bắt tận tay. Tôi cố rặn ra cái nụ cười dễ nhìn nhất nhưng trong lúc đó có lẽ nó giống với mếu hơn. Em chỉ cười kiểu nhẹ nhàng chắc cũng có pha chút xấu hổ khi bị người khác nhìn chằm chằm rồi quay sang nói chuyện tiếp với con nhỏ ngồi cạnh. Tôi gần như bị say vì nụ cười khi đó của em, nụ cười của một cô bé 16 tuổi, trong sáng pha chút xấu hổ khi bị nhìn trộm. Từ cái giây phút thấy nụ cười đó tôi đã quyết định rồi, em sẽ phải là của tôi.