Quả nhiên là được dạy dỗ một trận rồi thì Phí Tịnh Liên cũng đã ngoan ngoãn hơn rồi, mà không chỉ có Phí Tịnh Liên đâu, ngay cả Vi Yến Uyển cũng đã bắt đầu ngoan ngoãn hơn rất nhiều, bình thường cũng chẳng đến tìm cô gây sự nữa, cuộc sống dưỡng thai của Đàm Châu bây giờ thật sự là tuyệt vời.
Ngồi ở ngoài sân vườn, cô vừa ôm Hope vừa vuốt ve bộ lông mượt mà của chú ấy, sau đó lại còn nhìn sang Cố Quý Dực đang làm việc hăng say ở bên cạnh, có chút tặc lưỡi, nói:
- Cố Quý Dực, sao anh không đến công ty đi? Ở nhà làm gì thế?
Anh đang làm việc cũng phải nhìn sang chỗ của cô, rồi lại đưa tay nâng gương mặt xinh đẹp kia lên, hôn nhẹ lên môi cô một cái, nói:
- Em bây giờ ở nhà rồi, anh cũng muốn ở nhà cũng với vợ mình, lẽ nào không được sao?
- Anh giống như mấy ông tổng tài bá đa͙σ trong ŧıểυ thuyết ngôn tình trên mạng vậy, sơ hở là có ŧıểυ phẩm.
Cố Quý Dực cũng chỉ bật cười, hôn lên môi cô thêm một cái để lấy tinh thần làm việc tiếp vậy.
Hiện tại Đàm Châu đã mang thai ở tháng thứ sáu, cô đã hoàn toàn ở nhà và không được phép đi lung tung nếu không có anh, hiển nhiên để đảm bảo an toàn của cô thì Cố Quý Dực cũng đã chuyển công việc về nhà, trừ khi việc cấp bách thì anh mới đến công ty thôi.
Nhưng trong mỗi lần hợp gia đình thì Cao Thiên Trang luôn nhìn bụng cô và bụng của Vi Yến Uyển, theo như chính xác thì hiện tại Vi Yến Uyển đã mang thai ở tháng thứ tám, có thể chuẩn bị sinh rồi, nhưng mà tuổi thai thật của cô ta cũng tầm sáu tháng như cô thôi, nên bụng của cả hai đều ngang ngang nhau. Cao Thiên Trang mới nói:
- Cái này là do Yến Uyển ăn không đủ chất nên em bé thiếu phát triển… Hay là em bé của ŧıểυ Châu phát triển nhanh vậy? Sao Yến Uyển mang thai tám tháng rồi mà bụng vẫn chỉ bằng ŧıểυ Châu sáu tháng, có khi còn nhỏ hơn một chút nữa kìa.
Vi Yến Uyển biết rõ ở trong Cố gia này không có ai có kinh nghiệm mang thai như Cao Thiên Trang, nên khi nghe bà ấy nói thế cô ta cũng giật mình, nhưng Cố Sơ Dụ lại nói:
- Mẹ à, ŧıểυ Uyển trước giờ vẫn luôn cẩn thận mà, nên mẹ yên tâm đi, dù rằng bụng có hơi nhỏ, nhưng đứa bé vẫn rất khỏe mạnh.
Cao Thiên Trang nghe thì chỉ nghe vậy thôi, chung quy là bà ấy lo cho cháu nội, nếu lỡ như Vi Yến Uyển ăn uống không đủ thì chẳng phải cháu nội của bà ấy sẽ chịu khổ sao?
Nhưng nói sao đi nữa thì Vi Yến Uyển vẫn còn trẻ người non dạ, chắc lại sợ ăn nhiều lên cân rồi lại hư dáng của nó… Cao Thiên Trang chỉ biết thở dài thôi, nhìn sang Đàm Châu mà xem, vì là đã bước những tháng cuối cùng của thai kì nên Đàm Châu càng thận trọng hơn, có khi mỗi tuần đều đi khám thai một lần, những gì có thể kiểm tra đều kiểm tra hết, mà ăn uống cũng không phải kiêng khem khổ sở, với phương châm là ăn đủ chất cho con nhưng vẫn khoa học, nên cho dù bụng Đàm Châu có hơi to hơn một chút, nhưng đứa bé vẫn đảm bảo khỏe mạnh.
Lúc mày Đàm Châu đang ở bên cạnh của Cố Trực Dinh, không biết là số mệnh của Đàm Châu xung hỉ cho ông ấy, hay chỉ đơn giản là ông ấy vì đứa cháu trong bụng cô mà vui mừng nên khỏe lại, nhưng sức khỏe hiện tại của Cố Trực Dinh thật sự đã rất tốt rồi, đi lại cũng không cần nhiều người dìu nữa.
Đưa tay chạm vào bụng của cô, lại nói:
- ŧıểυ Châu cũng chuẩn bị cho ngày sinh rồi nhỉ?
- Dạ thưa cha, con và Quý Dực đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ còn chờ đến ngày đó thôi.
Nghe vậy Cố Trực Dinh cũng đã an tâm hơn rồi. Từ trước đến nay người ông ấy lo lắng nhất là Cố Quý Dực, ông ấy còn sợ cả đời này anh sẽ không kết hôn sinh con nữa kìa, cũng may là Cố Quý Dực đã gặp được Đàm Châu, cũng may là hai người lại yêu nhau, bây giờ còn sắp có con nữa chứ… Cuộc đời của Cố Trực Dinh xem như cũng mãn nguyện rồi.
Lúc này Cố Quý Dực lại đưa cho cha mình một quyển tập, anh còn rất háo hức nói:
- Phải rồi cha, con đang định nhờ cha cho vài cái tên để đặt cho bé con của con và ŧıểυ Châu, cha nghĩ sao?
- Tên á? Còn chưa biết là trai hay gái kia mà.
Dừng một chút, Cố Trực Dinh giống như là nhớ đến gì đó, liền nhìn vào bụng của cô, nói:
- Nhưng theo dáng bụng này của ŧıểυ Châu, hẳn là nam thai rồi. Ngay cả cao tăng cũng nói số của ŧıểυ Châu chỉ có thể sinh nam thai thôi. Cố Quý Dực, con đã chọn được tên nào chưa?
Dù rằng đứa bé chưa được sinh, cũng chưa tới ngày dự sinh nhưng hình như chồng cô đã nôn nóng lắm rồi…
Hừm, để cô nghĩ xem sau này nên sinh thêm vài đứa không nhỉ?
Nếu mà sinh bốn bé trai thì vừa hay sẽ thành Tứ Đại Thiên Vương luôn rồi, cô phải hỏi lại chồng mình mới được, chứ anh chắc sẽ không muốn có nhiều tình địch như vậy đâu ha.