Buổi trưa hôm đó Cố Quý Dực cũng đã đưa Đàm Châu đến gặp một số bạn bè thân thiết của mình, hơn nữa cô còn nghe nói lần hợp mặt này còn có bạn gái cũ của anh nữa cơ.
Mãi cho đến khi hai người họ bước chân vào một nhà hàng sang trọng, Đàm Châu còn cố ý nhìn ngó xung quanh một chút, nhưng ở trong phòng ăn bây giờ chỉ có ba người đàn ông đang ngồi nói chuyện với nhau, tới bóng dáng của một cô gái cũng không có chứ đừng nói là bạn gái cũ của Cố Quý Dực.
Ngồi xuống được một lúc thì Cố Quý Dực có điện thoại nên đã ra ngoài để nghe máy, đương nhiên là phải bỏ lại Đàm Châu với ba người xa lạ ở đây rồi.
Tuy nhiên, cô nhận ra một trong số ba người ở đây. Anh ta là Bùi Viết Cẩn, là đối tác lâu năm của Đàm thị, còn là anh họ của chị Vệ Nhược Ca, lúc anh hai và chị dâu kết hôn thì cô có gặp qua anh ta rồi.
Bùi Viết Cẩn nhìn cô, sau đó dường như cũng nhận ra cô là ai rồi, nhưng rồi anh ta cũng không nói gì. Thay vào đó hai người còn lại thì ngạc nhiên nhìn cô, sau đó nói:
- Cô không phải bạn gái của Cố Sơ Dụ sao?
- Đính chính một chút, là bạn gái cũ.
Đến đâu Bùi Viết Cẩn mới nở một nụ cười nhạt, nói:
- Hóa ra là vậy.
Còn chưa để Đàm Châu hiểu hết chuyện gì đang xảy ra ở đây thì cánh cửa phòng ăn lại được đẩy ra, bước vào đầu tiên là một chị gái cũng xem như là xinh đẹp, sau đó người phía sau chị gái xinh đẹp kia cũng là một cô gái với chiếc bụng to vượt mặt.
Nếu như theo Cố Quý Dực nói thì bạn gái của anh đã kết hôn rồi, cho nên cô đoán không nhầm thì người có bụng lớn kia chính là bạn gái cũ của anh, còn cô gái đi phía trước... Hừm, chắc là Phí Tịnh Liên nhỉ? Người đã gọi anh đến bữa ăn ngày hôm nay.
Đương nhiên lúc này hai chàng trai kia cũng đã đỡ lấy cô gái đang mang thai ngồi xuống, còn cười nói:
- Nhã Văn à, anh không nghĩ em cũng sẽ đến đấy.
- Em nghe nói Quý Dực có dẫn thêm người, em thật sự muốn xem cô gái nào lại lọt vào mắt xanh của anh ấy.
Trong lúc bốn người kia đang nói chuyện rất vui vẻ thì Bùi Viết Cẩn lại ghé sát vào tai cô, nói:
- Vương Tịnh Văn, bạn gái cũ của Cố Quý Dực, còn cô gái mặc chiếc váy đen kia là Phí Tịnh Liên, người yêu thầm Cố Quý Dực.
Đàm Châu nghe xong cũng cố ý nhìn Vương Tịnh Văn nhiều thêm một chút, quả nhiên là một người rất xinh đẹp, bảo sao hai người bạn kia của Cố Quý Dực vừa rồi lại soi xét cô xét nét như thế, quả thật so với Vương Tịnh Văn thì cô chỉ là cái móng chân của chị ấy.
Còn Vương Tịnh Văn lại nhìn cô, mỉm cười rất dịu dàng, nói:
- Cô ấy là bạn gái của Cố Quý Dực đấy à? Gương mặt xinh đẹp, người cũng rất mỹ miều, bảo sao Cố Quý Dực không chết mê chết mệt chứ.
Một người bạn khác của anh cũng gật gù, nhưng Phí Tịnh Liên lại nhìn cô bằng nửa con mắt, nhàn nhạt cười một cái, nói:
- Nhưng dù sao tiêu chuẩn của cà cũng cao như vậy, trước kia bỏ lỡ cậu là tớ thấy chắc anh ấy sẽ ế cả đời thôi. Ai mà có ngờ...
Bùi Viết Cẩn nghe xong cũng chỉ biết cười, còn chưa đợi Đàm Châu lên tiếng thì Vương Tịnh Văn đã nhìn sang Phí Tịnh Liên, nói:
- Được rồi Tịnh Liên, dù sao chuyện của tớ và Quý Dực cũng kết thúc rồi. Làm ơn tha cho tớ đi, ông Lý nhà tớ ghen tuông lắm.
- Phải đó Tịnh Liên, hơn nữa ở đây còn có bạn gái của Quý Dực, em nói vậy là không nể mặt cô ấy rồi.
Nhưng Đàm Châu chỉ cười nhạt, hóa ra Phí Tịnh Liên này chỉ là đang ra oai với cô thôi sao? Nghĩ rằng cô là bạn gái mới nên muốn ức hiếp cô thị uy? Sai lầm thật đó, cả đời của Đàm Châu cô không thị uy với người khác thì thôi, chứ ai mà thị uy được với cô!
Ngu ngốc, cô không thèm chấp nhặt nữa.
Đến khi Cố Quý Dực đi vào thì cũng biết ý mà ngồi bên cạnh cô, nhẹ giọng nói:
- Em đã gọi món chưa?
Mặc dù anh đang hỏi cô, nhưng Phí Tịnh Liên lại nói:
- Anh yên tâm, em đã gọi món cho mọi người rồi, em hiểu rõ mọi người thích món gì mà.
Vương Tịnh Văn nhìn Phí Tịnh Liên rồi cũng chỉ thở dài, thật ra chị ấy biết Phí Tịnh Liên luôn thích Cố Quý Dực, vốn dĩ ban đầu lúc hai người họ chia tay thì Vương Tịnh Văn còn nghĩ Cố Quý Dực sẽ mở lòng với cô ta cơ... Nhưng có vẻ như không phải như vậy.
- Quý Dực, anh cũng phải giới thiệu bạn gái một chút chứ.
Khi này Cố Quý Dực cũng nắm lấy tay của Đàm Châu, nhẹ nhàng hôn lên tay của cô, nói:
- Giới thiệu với mọi người, cô ấy là Đàm Châu, là vợ sắp cưới của tôi.
Ban đầu ai nấy đều nghĩ hai người chỉ mới đang hẹn hò thôi, không ngờ là vợ sắp cưới rồi cơ đấy?
Sau đó Cố Quý Dực cũng nhìn cô, nói:
- Cậu ta là Bùi Viết Cẩn, đằng kia là Trần Chí Hâm, Giang Kim Thành, Phí Tịnh Liên. Còn cô ấy là Vương Tịnh Văn, bạn gái cũ của anh.
- Xin chào mọi người, em là Đàm Châu, là "vợ sắp cưới" của Cố Quý Dực!