Ba Lam Như tháo kính ra ngã người về phía sau rồi thở dài ra một hơi, rất lâu mới đáp lời Như Hoa
Có lẽ...
Đứa bé năm xưa...
Đã thực sự quay về rồi
Cô nắm chặt cái điện thoại rồi hỏi kĩ càng
Đứa bé năm xưa?...chuyện là như thế nào hả chú?
Ông ấy lại thở dài, vốn dĩ chuyện này ông ấy đã giấu nhẹm đi rồi, không nghĩ sẽ có ngày phải moi nó ra, đôi mắt ông mơ màng nghĩ về ngày xưa
Ông nói chậm rãi
Ngày trước...khi ông 20 tuổi! Ba mẹ ông đã có lời đính hôn với gia đình họ Trần, và bàn bạc với nhau khi con trai lớn nhà họ và con gái nhà họ Trần đã đến lứa tuổi kết hôn, thì bắt buộc chúng phải lấy nhau, mục đích vì muốn thân càng thêm thân, muốn việc làm ăn sẽ thuận lợi và lợi ích sẽ không bị lọt ra ngoài
Họ đâu biết rằng khi còn ngồi trong ghế nhà trường anh đã có người yêu, cô ấy nghèo khó, nhưng đã cố gắng giành học bổng để được học trường lớn, cô vô tình học cùng lớp với anh, anh thích nghị lực của cô, cô thích sự ôn nhu của anh, cô là Lam Lam, còn anh là Vương Tuấn, cả hai yêu nhau trong thầm lặng, không một ai hay biết
Cho đến một ngày anh nghe mẹ nói
Con trai à! Đã 20 tuổi rồi! Vậy con đã định lập gia đình chưa?
Anh nghe thì có chút e ngại, anh định nói với ba mẹ về chuyện của hai nguội nhưng có vẻ mẹ anh đã nói sớm hơn anh Mẹ à con định là ra trường thì sẽ thông báo cho mẹ nhưng mẹ đã nói vậy thì con cũng không giấu nữa! Con và cô ấy yêu nhau đã lâu! Con định ra trường sẽ cưới cô ấy đấy mẹ!