Phải làm thế nào mới có thể đuổi kịp bước chân của thời gian?
Một chậu cây xanh không thể phân biệt được tên trong nhà nở ra một đóa hoa nhỏ không bắt mắt.
Đường Bá Hổ vẫn luôn cao ngạo đã nhìn trúng một nàng mèo cái ở lầu dưới, thường xuyên chạy nịnh nọt chạy tới đó quyến rũ.
Tiệm trà sữa ở góc đường vẫn thường xuyên đến đã đổi biển hiệu mới, nhân viên phục vụ đổi thành hai anh chàng tuấn tú đẹp trai.
Thằng bé nhà thím hàng xóm được nghỉ học, thường xuyên bị mẹ đuổi đánh vì chơi game.
Quý ngài thời gian bảo thủ cũng không dừng bước, lặng lẽ thay đổi tất cả.
Chỉ chớp mắt, đã qua bốn tháng rồi.
Hàn Đan đẩy cửa sổ ra, lá cây ngô đồng hai bên đường phố rơi tản mát đầy đất, có một loại mỹ cảm hiu quạnh. Điều có mỹ cảm hơn chính là, có đôi tình nhân ôm hôn nhau ở dưới cây ngô đồng, tư thế rất mất hồn.
Nhìn người khác làm chuyện như vậy có chút không ổn, cô đang định rụt đầu nhưng lại cảm thấy có gì đó không đúng, nhìn qua chăm chú, lập tức thần kinh nổ tung huyết áp tăng vọt, giận dữ hét: Hàn Song! Nhóc con em còn không cút về cho chị!
Tình nhân nhỏ dưới lầu nhanh chóng tách ra, nữ chính ngẩng đầu oán trách: Chị, chị thật là không hiểu phong tình. Nói xong vẫy vẫy tay với người đàn ông da ngăm đen bên cạnh: “Em về nhà trước nha, liên lạc bằng điện thoại.
Ừ. Đã bị bắt gặp, đối phương dứt khoát phóng khoáng vẫy vẫy tay với Hàn Đan ở trên lầu.
Dưới ánh mặt trời, vẻ mặt cong môi cười kia lại có mấy phần giống với người đó.
Hàn Đan ngơ ngẩn, cười xua đi bóng hình.
Cậu chàng lái mô tô đi mất.
Trước đây Hàn Song tai tiếng không ngừng nhưng từ đầu đến cuối vẫn không để tâm, lần này lại thật sự nghiêm túc yêu đương, dáng vẻ oanh oanh liệt liệt hừng hực khí thế. Đáng tiếc cậu chàng lái mô tô kia lại là một người làm âm nhạc, hoàn toàn không phù hợp với điều kiện hoạch định là công việc chắc chắn thu nhập ổn định, bị Lão Phật Gia hết sức phản đối. Có điều hai người vẫn chàng chàng thiếp thiếp như hình với bóng. Ngoài mặt Hàn Đan theo mẹ phản em, sau lưng lại che giấu cho hai người, nói hết lời hay trước mặt Lão Phật Gia.
Không phải em nói ra ngoài mua đồ uống ư, tại sao lại dính vào nhau rồi? Cô liếc mắt xem thường cô bé đang xông tới.
Gần đây mẹ chúng ta canh phòng nghiêm ngặt, mấy ngày không gặp được rồi. Hàn Song bực tức: “Chị còn tới bỏ đá xuống giếng.
Mẹ ra ngoài tản bộ loanh quanh, lúc này cũng nên về rồi, hai đứa ở dưới lầu khanh khanh ta ta bị bắt gặp thì xong đời. Chị đang cứu em ở trong cảnh dầu sôi lửa bỏng đấy.
Được rồi. . . . . . Cô bé ủ rũ ngồi trở lại trước máy vi tính, mắt trở nên sáng rực: “Lợi nhuận tháng này cao hơn tháng trước 3% đấy.
Ừ. Có một chiếc váy lên trang web đề cử rồi, đơn đặt hàng tăng vọt, buổi chiều phải gửi hết hàng đi. Hàn Đan vừa gặm táo vừa nhìn shop online.
Shop online của hai chị em buôn bán không tệ, tháng trước Hàn Đan dứt khoát bỏ việc chuyên tâm kinh doanh, thu nhập cao hơn tiền lương không ít. Trong nhà chất đống không ít hàng, dứt khoát thuê một cái nhà kho, còn tuyển vài sinh viên kiêm chức làm giúp việc. Cả ngày nhập hàng, chụp hình, bận rộn, cũng vô cùng dư dật.
Hàn Song gửi tới một địa chỉ website, hỏi: Đây là kiểu game online mới, hình ảnh rất đẹp, có muốn thử một chút không?
Không có hứng thú. Hàn Đan nhấp chuột, điều khiển Liên Cơ hoạt động trong 《 Lục giới 》.
Cô vẫn cố chấp với trò chơi này. Từ sau khi Kỷ Vân Dực bặt vô âm tín, ngày nào cô cũng đều online. Có lúc luyện cấp, có lúc quyết đấu, có lúc chỉ là giục ngựa chậm rãi đi giữa núi sông. Tựa như ngắm cảnh, trong ánh mắt hoàn toàn trống trải.
Hàn Song đã thử hỏi thăm dò, cô lại không nói gì hết. Cô một mực từ chối tất cả đối tượng xem mắt, ngay cả mặt mũi cũng không gặp, Lão Phật Gia giận muốn chết, nhưng cũng không có cách nào bắt ép cô. Hàn Kỳ Trung đã nói chuyện với cô một lần, hai người nói những gì thì giữ kín không nói ra, nhưng sau đó không còn lựa chọn đối tượng kết hôn ở xung quanh cho cô nữa. Tính khí Hàn Đan giống như nước, bình thường uyển chuyển nhẹ nhàng, nhưng có sự cố chấp xuyên đá vỡ bờ không để người khác biết. Người đàn ông tên Kỷ Vân Dực đó, cuối cùng đã trở thành một vết thương thương gân động cốt.
Góc phải bên dưới màn hình có người gửi tới lời mời tổ đội, Hàn Đan mở ra, là Mẫu Đơn Vọng Nguyệt.
Nguyễn Hi Nhan và Hàn Đan cũng coi là “không đánh nhau thì không quen biết , bản tính cô nàng không xấu, chỉ là khăng khăng một mực yêu Thẩm Luật, cho nên mới mất đi lý trí. Hai người thường xuyên tổ đội xuống phó bản, tiếp xúc với nhau một thời gian, lại trở nên thân thiết.
[ Đội ngũ ] Mẫu Đơn Vọng Nguyệt: Nhìn thấy phân đội trận doanh chưa, chúng ta đều thuộc đội Long.
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Suýt chút nữa tôi quên mất chuyện này rồi.
[ Đội ngũ ] Mẫu Đơn Vọng Nguyệt: Mau đi mua thuốc đi, nhất định hôm nay là một trận ác chiến.
[ Đội ngũ ] Liên Cơ: Tình huống gì thế?!
Cô kinh ngạc cũng không kỳ lạ.
Cái gọi là Long Hổ đấu là thi đấu khuyến khích PK trong phạm vi toàn server, từng người chơi đều sẽ được hệ thống phân ngẫu nhiên vào hai trận doanh Long , “Hổ , tiến vào bí cảnh chém giết, trận doanh đầu tiên diệt sạch đối phương sẽ giành thắng lợi. Bởi vì từng người trong trận doanh thắng lợi có thưởng, chiến công càng cao phần thưởng càng phong phú, cho nên độ tham dự rất cao, rất nhiều cao thủ trong đó. Nhưng bây giờ Liên Cơ đã không còn là tiểu Hoa yêu cái gì cũng tệ hồi trước. Cô đã mãn cấp, dựa vào một đống tiền của Hà Xử Phong Lưu để lại cho cô, cộng thêm huấn luyện quyết đấu liên tục và hệ kỹ năng khống chế rộng lớn khiến người ta giận sôi của Hoa yêu, tên tuổi Liên Cơ thường xuyên xuất hiện ở hàng đầu bảng PK. Kỹ thuật của Nguyễn Hi Nhan cũng không tệ, Liên Cơ và Mẫu Đơn Vọng Nguyệt đã tiến vào top 5 Bản hoạt động bình chọn người chơi nữ có thao tác tốt nhất server .
Sự trịnh trọng của đối phương trước mắt khiến cô hơi trở nên căng thẳng, mở danh sách dự thi ra không khỏi ngơ ngẩn.
Liên Cơ và Mẫu Đơn Vọng Nguyệt cùng được hệ thống