*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Có thể nói cái tết Trung thu năm nay đã trôi qua thật là kinh tâm động phách. Hồn vía của Tố Tố chỉ thiếu chút nữa bị sợ quá đã chạy mất rồi. May mắn là, Tố Tố cũng chỉ sợ bóng sợ gió một hồi, hơn nữa này cái đồ trứng thối kia cũng đã bị bắt rồi. Thật hy vọng vụ án này mau chóng được phá, sớm đưa bọn chúng ra công lý.
Buổi tối, Sở Lăng Xuyên và Tố Tố tự nhiên là phải ở bên cạnh Lý Nguyệt Hương và An Quốc Đống trải qua tết Trung thu. Cho nên, quá giữa trưa, Sở Lăng Xuyên đưa Sở Vệ Bình đi đến nhà của anh cả Sở Việt Dương, @MeBau*@ sau đó anh cùng vợ và con cũng trở về nhà của cha mẹ vợ.
Tố Tố và Sở Lăng Xuyên ở trước mặt Lý Nguyệt Hương vẫn giữ một bộ như người không có việc gì vậy. Giống như một màn xảy ra trong buổi sáng hôm nay không hề phát sinh. Kỳ thực, trong lòng cả hai vợ chồng đều cực kỳ hồi hộp. Tố Tố nghĩ mà sợ, nếu như không phải là Sở Lăng Xuyên, có lẽ giờ phút này, cô đã bị người ta ngộ hại rồi. Cũng nghĩ mà lại càng thấy sợ, nếu như Sở Lăng Xuyên bị thương thì biết làm sao bây giờ?
Mỗi khi hồi tưởng lại tình cảnh lúc ấy một lần, cả người Tố Tố liền vã ra một thân mồ hôi lạnh. Có đôi khi cô cảm thấy, thật sự phát sinh quá ư là nhanh, giống như là nằm mơ vậy. Bất quá, nếu như đây là một giấc mộng, thì cũng chính là một cơn ác mộng.
Sau khi trở về, nghỉ ngơi một chút, cùng mọi người tán gẫu chuyện trời đất trong chốc lát, liền bắt đầu bận rộn cho bữa cơm buổi tối. Tố Tố và Sở Lăng Xuyên không một ai nhắc tới chuyện xảy ra buổi sáng ngày hôm nay với Lý Nguyệt Hương. diễn♪đàn♪lê♪quý♪đôn Hai người không muốn làm cho người già phải lo lắng hãi hùng.
Ba người, mỗi người đều lộ ra một chút tay nghề. Tiểu Bao Tử vẫn còn là trẻ con, đương nhiên là cậu nhóc không giúp được gì rồi. Chỉ cần cu cậu không gây thêm phiền phức thì đã là rất tốt rồi. Bất quá, cu cậu cũng cầm cây chổi quét nhà quét loạn vung ở trong phòng, coi như là cu cậu đang quét rác trong nhà.
Đến khi đồ ăn được mau chóng mang ra, thì cũng đã đến sáu giờ tối rồi. Thế nhưng mà An Quốc Đống vẫn còn chưa có trở nhà. Lý Nguyệt Hương gọi điện thoại cho ông nhưng đều không có người nhận. Dieenndkdan/leeequhydonnn Đoán chừng là An Quốc Đống còn đang bận rộn, cũng đành phải đợi đến một chốc lát nữa thì sẽ gọi lại.
Khi Tố Tố từ trong phòng bếp đi ra, cô nhìn về phía mẹ của mình đang ngồi ở bên điện thoại, liền hỏi: "Ba ba nói đến thời điểm nào sẽ trở về không ạ?"
"Không có người nhận máy. Phỏng chừng ông ấy cũng đang rất bận bịu." Lý Nguyệt Hương nói xong lại định gọi lại, thì ngay lúc ấy, điện thoại lại hợp thời gọi tới. Lý Nguyệt Hương liền nhận cuộc gọi, bên