*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Mẹ Bầu
Hai người giống như hai đứa trẻ nhỏ vậy, dùng phương thức rút thăm để quyết định giữa trưa có nên yêu đương hay không. Thật sự cực kỳ ngây thơ. Sở Lăng Xuyên dùng bút viết chữ riêng rẽ ở trên hai tờ trên giấy: Yêu, không yêu. Ý tứ chính là có làm chuyện kia hay không.
Dùng phương thức bắt thăm để giải quyết loại vấn đề này, mặt Tố Tố không nhịn được liền đỏ rực lên. Bất quá rất nhanh liền trở lại bình thường ngay. Cái vấn đề thuộc về hai vợ chồng này thì có cái gì, cần gì phải đếm xỉa đến chứ! Chuyện cũng không có gì lớn.
Viết xong rồi, die,n;da.nlze.qu;ydo/nn Sở Lăng Xuyên vo tròn mỗi tờ giấy lại thành một cục. Sau đó anh liền đứng dậy đi tìm một cái cốc, quăng hai cục giấy kia vào ở trong cốc, bắt đầu lắc lắc: "Em bắt trước hay là anh bắt trước đây?"
Ý đồ xấu của Sở Lăng Xuyên thì nhiều lắm, tuy rằng toàn bộ quá trình Tố Tố đều giám sát anh, tránh cho anh giở trò. Thế nhưng cô lại cảm giác, cảm thấy lo lắng, liếc nhìn anh một cái, "Em sẽ bắt thăm trước, nhân phẩm của anh không chấp nhận được."
Nói xong, Tố Tố đưa tay nhón lấy một viên giấy thăm, mở ra. Vừa mở ra, Tố Tố nhìn vào liền cười ha ha. Cô cười vì chính là cái thăm có chữ "không yêu", liền đắc ý vỗ vỗ bả vai anh, nói: "Đây là ý trời nhé! dieendaanleequuydonn Anh hãy thành thật tôn trọng ý trời một chút đi, buổi tối cũng sẽ dùng cái này để quyết định."
Sở Lăng Xuyên mặt đầy hắc tuyến. Trong khi Tố Tố còn đang cười đầy vẻ đắc ý, thì anh liền hung hăng hôn một cái lên trên miệng cô, "Nhóc à, em đừng đắc ý vênh váo, buổi tối sẽ có chuyện tốt cho em xem."
Rút thăm quyết định chuyện buổi tối, vẫn còn chưa biết anh có cái cơ hội kia hay không đấy. Lại nghĩ đến sự kịch liệt hồi đêm ngày hôm qua, Tố Tố vừa nhớ tới tội chứng đó của anh, liền nói: "Sở Lăng Xuyên, em thương lượng chuyện này một chút, lần sau anh có thể nhẹ nhàng hơn một chút hay không."
"Như thế nào?" @MeBau*@ Anh đã thật sự rất nhẹ nhàng rồi mà! Lại nói, cũng phải đến hơn hai tháng rồi anh không được yêu cô. Nói Sở Lăng Xuyên không kích động là giả, cho nên anh mới thật kịch liệt như vậy, dường như muốn dung nhập cô vào đến tận trong xương máu của mình.
Tố Tố vén tà áo ở bên hông lên để cho anh xem. Tầm mắt của Sở Lăng Xuyên di động nhìn đến trên người Tố Tố. Trên lớp da thịt trắng nõn trên lưng người vợ bảo bối của mình, dinendian.lơqid]on, anh thấy có dấu vết màu xanh nhàn nhạt, lộ ra rõ ràng vết bầm tím.
Sở Lăng Xuyên nuốt nuốt nước miếng, ngẫm lại lúc ban đêm. Nhớ lại tình cảnh anh đã nắm lấy hông của cô, tận tình mãnh liệt, chột dạ hỏi: "Anh… Là anh đã nhéo em sao?"
Tố Tố hung hăng lườm anh trắng mắt, nho nhỏ nói thầm: "Trừ anh