Lại nói đến Sở Phong, sau khi Bàn Phi Phượng bỏ đi rồi, hắn một mình đi tới Tương Dương. Đang ngồi trên một gian tửu lâu có chút đặc biệt, gọi mấy món ăn, một mình nhâm nhi.
Có người đang lên lầu, là một đệ tử Hoa Sơn, mi thanh mục tú, nét mặt có chút khiêm tốn, hắn hướng Sở Phong mỉm cười, có lẽ bởi vì thấy Sở Phong lưng đeo trường kiếm, nghĩ cũng là người đồng đạo. Sở Phong cũng khẽ cười, xem như là bắt chuyện.
Tên đệ tử Hoa Sơn kia chính là Hoa Dương Phi con trai chưởng môn phái Hoa Sơn. Hắn tìm một chỗ ngồi ngồi xuống, cũng chọn vài món ăn. Tiếp theo lại đi lên một gã đệ tử Thanh Thành, tác phong nhẹ nhàng, dáng vẻ lại khá là kiêu căng. Hắn là ai? Địa vị cũng không nhỏ, chính là con trai chưởng môn phái Thanh Thành-Thanh Bình Quân!
Hắn liếc mắt thấy được Sở Phong, ánh mắt rơi vào đạo chỉ ngân trên mặt Sở Phong, rất là khinh miệt hừ một tiếng, lẩm bẩm: "Hung thủ giết người còn dám ngang nhiên lộ diện!" Đang nói đảo mắt lại thấy được Hoa Dương Phi, thần sắc trên mặt càng thêm xem thường, châm chọc nói:
-Nghe nói tây nhạc rất là keo kiệt, thì ra vẫn còn lên được tửu lâu cơ đấy!
Hoa Dương Phi không có lên tiếng, thần sắc vẫn như cũ.
Thanh Bình Quân tìm một cái bàn lớn nhất ngồi xuống, có tiểu nhị vội vã bước lên phía trước bày trà cúi người hỏi:
-Xin hỏi công tử có bao nhiêu người?
-Cũng chỉ một mình ta!
Tiểu nhị kinh ngạc, vội vã lại cúi người hỏi:
-Xin hỏi công tử muốn ăn món gì?
Thanh Bình Quân phóng cao thanh âm nói:
-Nghe nói món hồng tiên thúc hạng biên[1] ở đây là nổi danh nhất, ngươi chuẩn bị cho ta một đuôi lớn nhất đi. Còn lại những món nào ngon thì mỗi món chuẩn bị một ít.
*[1]: cá vền.
Tiểu nhị hai mắt tỏa sáng, vội vàng tươi cười nói:
-Công tử thật tinh mắt, món hồng tiên thúc hạng biên của chúng ta xa gần đều nổi tiếng, rất đặc sắc, công tử chờ một lát, tiểu nhân lập tức đi chuẩn bị.
Một lát sau, tiểu nhị kia vội vàng bưng một đĩa hồng tiên thúc hạng biên đi lên, có lẽ là quá vội vàng hưng phấn, cũng không nhìn cho rõ ràng, trực tiếp bưng tới trước bàn của Hoa Dương Phi, đặt xuống bàn rồi nói:
-Khách quan, đây là một đuôi thúc hạng biên lớn nhất của tiểu điếm, là béo nhất, mời khách quan từ từ dùng.
Hoa Dương Phi ngạc nhiên nói:
-Tiểu nhị, ta chỉ kêu một đĩa thịt tẩm bột, một đĩa đậu hoa ngư, còn có một món kho, chưa từng chọn thúc hạng biên, ngươi phải chăng đã nhớ lầm rồi?
Tiểu nhị ngẩng đầu nhìn Hoa Dương Phi, "Ôi chao " hô một tiếng, liên thanh xin lỗi, vội vàng nâng lên đĩa hồng tiên thúc hạng biên kia, bưng đến trước bàn Thanh Bình Quân đang muốn đặt xuống.
-Chậm đã!
Thanh Bình Quân từ từ gọi một câu.
Tiểu nhị ngẩn ra, nói:
-Khách quan, đây là món hồng tiên thúc hạng biên mà ngài muốn.
Thanh Bình Quân không nhanh không chậm nói:
-Tiểu nhị, ngươi đem món ăn này bưng đến trên bàn kia rồi, hiện tại lại muốn đặt ở chỗ này, ngươi cho là mắt bản công tử bị mù sao?
Tiểu nhị vội cúi lạy nói:
-Công tử xin thông cảm, là tiểu nhân vừa rồi do rối loạn tay chân. Công tử cũng thấy, vị khách quan kia cũng không chút nào động qua món ăn này mà...
-Hừ! Chưa động qua thì làm sao, có chút người liếc mắt nhìn thôi cũng sẽ hoen ố món ăn này rồi! Hôm nay bản công tử không được ngon miệng, ngươi lập tức lui về, làm một đĩa khác!
Tiểu nhị kia rất hoảng sợ, phải biết rằng món ăn này giá trị rất xa xỉ, huống chi còn là một đuôi thúc hạng biên lớn nhất, cho dù nửa năm tiền công của mình cũng gánh vác không nổi.
-Công tử đại nhân đại lượng, món ăn này rất sạch sẽ, công tử...
Thanh âm của tiểu nhị hoàn toàn mang ý cầu xin.
-Ít nhiều lời! Mau nhanh đi làm một đĩa khác lên đây!
Thanh Bình Quân vung tay lên, không hề cho kẻ khác cơ hội thương lượng đường sống.
Tiểu nhị hai tay đang cầm món ăn, gấp đến độ hai mắt hầu như rớt ra nước mắt, thực sự rất thương cảm, Thanh Bình Quân cũng không đoái hoài tới.
-Tiểu nhị, đem đĩa thức ăn đó qua đây đi.
Hoa Dương Phi bỗng nhiên mở miệng.
Truyện Tiên Hiệp - TruyệnYY.comTiểu nhị kia quả thực như gặp được Bồ Tát, vội vàng bưng đĩa thức ăn qua, dè dặt đặt ở trước mặt Hoa Dương Phi, còn không ngừng thiên ân vạn tạ. Hoa Dương Phi chỉ mỉm cười, Thanh Bình Quân bên kia thờ ơ lạnh nhạt, khinh miệt hừ một tiếng.
Tiểu nhị đang muốn bỏ đi, Thanh Bình Quân bỗng nhiên gọi lại nói:
-Tiểu nhị, món hồng tiên súc hạng biên đó không cần làm một đĩa khác, ta xem chẳng qua là hào nhoáng bên ngoài thôi, ngươi hãy mau bưng lên món ăn khác đi.
-Vâng, vâng, tiểu nhân lập tức đi!
Tiểu nhị nào dám đắc tội hắn nửa câu, vâng dạ dạ dạ đi xuống.
Lúc này, thực khách xung quanh bắt đầu nghị luận đến đại sự giang hồ.
Có người nói:
-Nghe nói Ma Giáo vừa lại xuất hiện trên giang hồ, tự xưng Ma Thần Tông, đang làm mưa làm gió, chỉ mấy ngày ngắn ngủi, trong giang hồ đã có hơn mười môn phái bang hội bị thôn tính tiêu diệt, vô cùng kiêu ngạo!
-Ma Thần Tông đó có địa vị gì? Lại lợi hại như vậy!
Có người hỏi.
-Có người nói tiền thân của Ma Thần Tông chính là Thiên Ma giáo mười năm trước hoành hành giang hồ!
-A! Thiên Ma giáo?
Có người kinh hô ra tiếng.
-Không sai, chính là Thiên Ma giáo tại mười năm trước trên giang hồ dấy lên một mảnh tinh phong huyết vũ!
-Lẽ nào Thiên Ma Nữ sống lại sao?
Có người kinh hãi hỏi.
-Không phải, có người nói tông chủ Ma Thần Tông là một tú sĩ trung niên võ công thâm bất khả trắc!
Có người than thở:
-Thiên Ma giáo mười năm trước độc hại giang hồ, Thiên Ma Nữ với Bất Thế Thiên Ma Công hoành hành thiên hạ, quả thực là võ lâm hạo kiếp! May mà chưởng môn Võ Đang hợp lực mời thiên hạ chính đạo mới diệt sát được ả, giang hồ mới có mười năm yên ổn, hôm nay lại toát ra một Ma Thần Tông, lẽ nào giang hồ lại phải phát sinh đại loạn!
-Sao lại không phải, Ma Thần Tông chính là vì báo thù mà đến, thủ đoạn so với Thiên Ma giáo mười năm trước chỉ có hơn chứ không kém! Hiện tại đã có không biết bao nhiêu lão tiền bối chết vào trên tay Ma Thần Tông vì bọn họ cũng từng tham dự vào chiến dịch năm đó vây sát Thiên Ma Nữ! Ma Thần Tông vừa xuất hiện liền tuyên bố, muốn càn quét giang hồ, diệt hết cửu đại môn phái, trùng chỉnh thiên hạ hắc bạch chính tà, hết sức kiêu ngạo, chưa bao giờ từng có! Rất nhiều cao thủ hắc đạo cùng rất nhiều tín đồ vong mệnh nghe tiếng quy thuận, thậm chí rất nhiều bình dân bách tính gia nhập vào, thanh thế càng ngày càng mạnh mẽ!
-Cái này cũng khó trách, hiện nay thiên hạ vô đạo, triều cương không thịnh, bách tính khổ không nói nổi, người trôi giạt khấp nơi cho nên hận đời chỗ nào cũng có, đương nhiên là được nhiều người ủng hộ!
Có người nói:
-Hôm nay Ma Thần Tông đã chấn kinh đến cửu đại môn phái rồi, nghe nói bọn họ đã phái ra tinh anh đệ tử đang chạy tới nơi nào đó, thương thảo làm sao đối phó với sự quật khởi của Ma Thần Tông! Vẫn là người phái Vũ Đang chủ trì nữa chứ!
-Nè, có biết hay bọn họ chuẩn bị gặp nhau ở nơi bí mật nào không?
-Chuyện cơ mật như vậy sao dễ biết chứ? tuy nhiên hình như ngay tại phụ cận Tương Dương thì phải, nghe nói Trích Tiên Tử cũng sẽ đi tới đó, nếu như may mắn nhìn thấy phương dung của thiên hạ đệ nhất tiên tử, thật không uổng công sống cuộc đời này!
Lập tức có người phụ họa nói:
-Chuẩn, nghe nói nhìn thấy được phương dung của Trích Tiên Tử, thực sự là ba tháng không biết đến mùi thịt!
Bên cạnh có người bỗng nhiên cười ha ha nói:
-Các ngươi chỉ biết trong thiên hạ có một Trích Tiên Tử, lại không biết sắc đẹp của Nga Mi Diệu Ngọc, đó mới gọi là xuất trần thoát tục, bất nhiễm phàm trần!
-Ô hay! Đệ tử Nga Mi người nào không phải tuyệt sắc chứ? Nhất là chưởng môn Vô Trần hiện nay, sắc đẹp đó quả thực kinh thế tuyệt tục, nếu không phải là nàng mười năm trước đột nhiên đảm nhiệm ngôi vị chưởng môn Nga Mi, thiên hạ tuyệt sắc năm đó chưa hẳn là Thiên Ma Nữ đâu!
-Vậy cũng khó nói, cái tuyệt sắc của Thiên Ma Nữ thiên hạ đều biết, đáng tiếc quá lãnh huyết vô tình, giết người như ngóe, nghe nói người nào phàm là gặp qua dung nhan của ả đều bị móc mắt đứt cổ họng, quả thực là thiên hạ đệ nhất ma nữ!
-Mặc kệ nói như thế nào cũng đã là hương tiêu ngọc vẫn rồi, có tuyệt sắc thiên hạ cũng không làm gì được! Ma Thần Tông nếu từ Thiên Ma giáo biến thành, bọn họ khẳng định không tiếc tất cả vì Thiên Ma Nữ báo thù rửa hận!
-Cũng chính là bởi vì như vậy, thiên hạ các đại môn phái mới kinh hoàng như thế, nghe nói Vô Trần còn tự mình mang theo Diệu Ngọc cùng Nga Mi thất tử đi tới dự hội !
-Nhưng mà ta cũng nghe nói, bọn họ chủ yếu là đi Phổ Đà sơn dâng hương mà...
Đang nói, chợt có thực khách ngồi ở bên cạnh cửa sổ kinh hô:
-Trời ơi, là đệ tử Nga Mi, bọn họ thực sự tới rồi!
Thực khách gần bên cửa sổ đều ló đầu ra ngoài tranh nhau nhìn:
-A, là chưởng môn Nga Mi cùng Diệu Ngọc, bọn họ đang lên lầu!
Mọi người tức thời thành một trận rối loạn, toàn bộ ánh mắt đều đồng loạt hướng về cửa thang lầu, hai mắt Sở Phong cũng không nháy nhìn chằm chằm, vô cùng hiếu kỳ nhân vật thế nào lại có thể làm cho những người này kinh thán hí hửng như vậy!