Lời này thốt ra, khiến Khương Yển nghe muốn bật cười.
Rốt cuộc anh lớn lên xinh đẹp đến mức nào mới có thể bị nhận nhầm là phụ nữ?
Trong lòng Khương Yển nghi hoặc đặt câu hỏi, nhưng anh không hề chú ý tới vẻ ngoài của mình, thật sự vẻ ngoài của anh nhìn có vẻ khá điềm đạm. Các đường nét trên khuôn mặt anh thiên về sự mềm mại, cộng với làn da trắng, râu được cạo sạch sẽ mỗi ngày, hơn nữa, Trần Vũ Hàm cho rằng anh chính là nhϊếp ảnh gia đồng tính nữ đến ứng tuyển, đương nhiên cho rằng anh chính là nữ.
Hiện tại, đầu óc của Trần Vũ Hàm càng thêm rối rắm, cô chỉ cảm thấy bản thân bị lừa, nhất định là người đàn ông này cố ý lừa gạt người khác nên nói mình nữ, sau đó đi khắp nơi làm nhϊếp ảnh gia riêng cho người ta, cũng không biết đã lừa gạt bao nhiêu cô gái.
Cô càng nghĩ càng tức giận, đưa tay đoạt lấy máy ảnh từ trong tay Khương Yển, thấp giọng gầm lên giận dữ: “Đi ra ngoài!”
Khương Yển nhìn dáng vẻ tức giận đến mức khuôn mặt đỏ bừng của cô, bàn tay ấn dãy số 2302069430 của quản lý bị cô đẩy ra, anh chỉ có thể vô tội lui ra ngoài trước.
Vừa lui đến vị trí cửa, anh muốn lên tiếng giải thích, nhưng vừa há miệng ra, toàn bộ âm thanh bị chặn ở cổ họng không phát ra được, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn Trần Vũ Hàm đóng cửa phòng lại.
Dường như anh đã bắn!
Gậy thịt vốn đã cứng rắn khó chịu, vừa rồi bị bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương của cô ấn một cái, cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến từ người khác giới khiến cho anh không thể nào kiềm chế được, cộng thêm lúc lui về phía sau qυყ đầυ cọ xát với qυầи ɭóŧ, cào qua vị trí mắt ngựa, nhất thời không kiềm chế được bắn ra ướt một mảng lớn qυầи ɭóŧ, bây giờ dán chặt vào da, dính nhớp vô cùng khó chịu. Càng khó chịu hơn chính là, mặc dù đã bắn ra, nhưng gậy thịt vẫn chưa hề mềm xuống, vẫn chống ở bên trong đũng quần vô cùng trướng đau, giống như không ȶᏂασ được lỗ nhỏ của Trần Vũ Hàm, tuyệt đối sẽ không chấp nhận cúi đầu!
Khương Yển nhìn cửa phòng đóng chặt, buồn bực thở dài một hơi, may mắn vừa rồi anh không kéo dây khóa quần xuống, nếu không xử nam bắn sớm? Vậy thì quá mất mặt, không biết thì sẽ hoài nghi rằng có phải là anh xuất tinh sớm hay không, anh thề là anh không có! Anh thủ da^ʍ mất hơn nửa tiếng đồng hồ mới có thể bắn ra, hôm nay hoàn toàn là ngoài ý muốn, nhìn thấy cô chủ shop xinh đẹp nên khẩn trương mà thôi.
Cách lớp quần anh đẩy nhẹ gậy thịt đang bị qυầи ɭóŧ bó chặt của mình, sau khi điều chỉnh lại vị trí, anh mới đưa tay lên gõ cửa.
Trần Vũ Hàm vừa ngồi trên giường vừa cầm giấy ăn đè lên cửa mình của bản thân. Vừa rồi lòng bàn tay sờ và cảm nhận được độ cong của gậy thịt, giống như bị keo dính vào, bỏ cũng không bỏ được, quên cũng không quên được, làm cho lỗ nhỏ đang kẹp dây vải quần lọt khe của cô lại trào ra không ít luồng dịch nóng bỏng.
Cô mới nhìn thoáng qua ảnh anh chụp, sau đó cúi đầu dọn dẹp lỗ nhỏ của mình, thì đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa, đột nhiên nghe thấy tiếng gõ cửa phòng, trái tim của cô bị dọa đến thắt chặt trong chớp mắt.
Cô vội vàng nắm lấy áo choàng bên cạnh choàng lên người một lần nữa, cách cánh cửa hỏi: “Ai vậy? Có chuyện gì?”
Giọng nói của Trần Vũ Hàm rất mềm mại, nhưng giọng điệu nói chuyện lại không hề có chút gì gọi là mềm mại, trong đó có xen lẫn ý thức cảnh giác rất rõ ràng.
“Tôi, cần tiền.”
Khương Yển căn cứ vào câu hỏi của cô, trả lời ngắn gọn, không hiểu sao anh cảm thấy cô chủ shop này rất kỳ lạ.
Rõ ràng là ban ngày mà ngay cả cửa cũng không khóa, không sợ có trộm đột nhập, còn ăn mặc như vậy không sợ bị nhìn sạch, vừa nhìn thấy anh đã bắt anh giúp cô chụp hình tình thú, nghĩ tới nghĩ lui, anh bắt đầu hoài nghi có phải là cô chủ shop trẻ tuổi này đang tìm một tên trai bao để chơi đùa hay không, sau đó nhận nhầm anh chính là người đàn ông đến tận nhà để hầu hạ?
Khương Yển nhíu mày, cảm thấy mình vẫn nên nhanh chóng cầm lấy phí chuyển phát nhanh rồi rời đi, cô chủ shop này đúng là kiểu người mà anh thích, nhưng anh không có sở thích chơi 3P.
Trần Vũ Hàm nghe ngoài cửa đòi tiền, lửa giận vừa mới tiêu tan lại bắt đầu bùng lên.
Người này còn mặt mũi đòi tiền?
Nói dối cô rằng anh là một người phụ nữ đến để ứng tuyển làm nhϊếp ảnh gia, đây cũng đã coi như lừa đảo rồi! Còn có tấm ảnh anh vừa chụp cho cô, chụp cái gì thế này! Ảnh chụp đều bị mờ, còn không biết xấu hổ đòi cô thanh toán tiền lương?
Trần Vũ Hàm không nói hai lời, cầm cây gậy bóng chày đặt ở phía sau cửa, mở cửa chỉ vào chóp mũi của Khương Yển, nói:
“Không có tiền! Anh chụp ảnh như vậy mà còn muốn đòi tiền!”
Đầu óc Khương Yển có chút không xoay chuyển được, có phải người phụ nữ này cố tình gây sự hay không, anh lấy khoản phí chuyển phát nhanh, còn phải chụp ảnh cho cô trước xem cô có hài lòng hay không rồi nói sau?
Cùng lắm thì cuối tuần thanh toán vậy!
Anh cũng không tức giận, chỉ nói: “Vậy thì cuối tuần thanh toán.”
Khương Yển nói xong thì chuẩn bị rời đi, nhưng lại bị cây gậy bóng chày của Trần Vũ Hàm chặn lại, ngăn cản đường đi, vẫn là cô quay đầu đối diện với anh,
khuôn mặt tràn đầy tức giận: “Anh còn muốn cuối tuần nhận lương?”
Thời gian thử việc hôm nay vẫn còn chưa kết thúc, cô còn chưa có ý định chính thức thuê anh, thế mà anh lại dám nói đến việc nhận lương vào cuối tuần?
Cô không nói gì liếc mắt nhìn sang bên cạnh, ánh mắt cẩn thận đánh giá Khương Yển.
Lòng bàn tay cô cầm gậy bóng chày vẫn còn nóng lên, trong đầu đều là xúc cảm vừa mới vuốt ve hình dáng gậy thịt của anh.
Thật ra, dáng vẻ của anh thật sự rất đẹp trai, chính xác là kiểu mà cô yêu thích, hơn nữa tính tình của người này dường như cũng không tệ, từ đầu đến giờ, mặc kệ cô có tức giận như thế nào, anh vẫn luôn mang một dáng vẻ không để bụng, hình như anh cũng không phải là một tên biếи ŧɦái. Nếu anh thật sự là một tên biếи ŧɦái, anh đã sớm ra tay với cô rồi, có thể là do cô nhầm lẫn, nói không chừng anh không phải là đồng tính nữ, mà là đồng tính nam, nên mới cố ý nói dối người khác về giới tính của mình, cũng chỉ vì sợ trong lòng người khác có khúc mắc mà thôi.
Khương Yển không biết Trần Vũ Hàm đang suy nghĩ cái gì, chỉ thấy vừa rồi cô còn nổi giận đùng đùng, bây giờ đã hoàn toàn trở lại dáng vẻ điềm đạm lúc đầu. Cô đặt gậy bóng chày của mình xuống, đưa máy ảnh qua cho anh và nói, “Thử chụp lại lần nữa…”
Khương Yển nhìn chằm chằm vào máy ảnh, không biết mình có nên nhận hay không, để lấy được một trăm đồng này, anh còn phải giúp người ta trước? Cái này cũng quá phiền phức.
Nhìn tay cô giơ máy ảnh lên, đối diện với mắt ngấn nước kia của cô, khiến cho anh theo bản năng nhận lấy máy ảnh, sau khi cầm máy ảnh trên tay, trong lòng anh mới cảm thấy hối hận và bắt đầu gào thét, anh không biết sử dụng máy ảnh!
“Anh… Sẽ không có cảm giác chứ?”
Không cảm giác gì? Khương Yển suy nghĩ một lúc, cảm thấy chắc là cô đang hỏi anh có biết dùng máy ảnh hay không, anh nhanh chóng gật đầu đáp lại: “Ừm, tôi sẽ không, cho nên…”
Cho nên tôi có thể sử dụng điện thoại để chụp được không? Những lời này còn chưa kịp nói xong, đã nghe thấy tiếng thở phào nhẹ nhõm của Trần Vũ Hàm, cô cởϊ áσ choàng trên người xuống, nói: “Vậy thì bắt đầu đi, đóng cửa lại, chụp xong một bộ thì đưa cho tôi xem ảnh. ”
Cô biết rằng mình đã hiểu lầm, người này là đồng tính nam, không có cảm giác với phụ nữ, gậy thịt cương cứng có thể là phản ứng sinh lý bình thường do vừa rồi cô dùng tay đè lên, giống như cô chảy tương đối nhiều nước, vậy là cô có thể yên tâm.
Khương Yển vừa định đổi điện thoại chụp cho cô, ngẩng mặt lên đã nhìn thấy cô nằm trên giường vểnh mông lên, dùng ánh mắt quyến rũ nhìn anh, còn cắn đầu ngón trỏ của mình, dáng vẻ tràn đầy du͙© vọиɠ kia, làm gì còn khí thế hung hăng cầm gậy bóng chày như vừa rồi, gậy thịt mới vừa mềm xuống của anh thoáng cái lại cương cứng đến cực điểm, nó đã đẩy qυầи ɭóŧ chui ra bên ngoài, qυყ đầυ bị kẹt ở nơi đó, bị đè ép vô cùng đau đớn.
“Nhanh lên!”
Trần Vũ Hàm thúc giục, kiểu tạo dáng lõm xuống này của cô thật sự cũng rất mệt mỏi.
Khương Yển luống cuống tay chân giơ máy ảnh lên đặt ở trước mắt, anh đang định bấm máy thì nhìn thấy nước da^ʍ chảy ra từ nơi riêng tư của cô, dưới tia sáng khúc xạ nhìn có vẻ trong suốt.
Anh tiến lên kéo sợi dây nhỏ đang kẹp giữa hai đùi của cô, Trần Vũ Hàm vừa định tránh, nhưng nghĩ đến anh không có hứng thú với phụ nữ, vừa sợ nếu mình động đậy sẽ không tạo được dáng vẻ có độ cong duyên dáng như bây giờ, nên chỉ có thể ở đó cứng ngắc chờ anh kết thúc.
Cô cho rằng anh đang giúp mình chỉnh lại quần áo, nhưng càng chờ, càng cảm thấy có gì đó không thích hợp, cảm giác môi âʍ ɦộ bị đè nén rõ ràng, dường như ngón tay của anh đang hướng vào trong cửa mình của cô, nhẹ nhàng vuốt ve làm cho âʍ ɦộ của cô có cảm giác ngứa ngáy, còn có dị vật tiến đến chen vào âʍ đa͙σ chặt chẽ của cô, đè lên thịt mềm đi vào bên trong, cảm giác này thật sự quá rõ ràng.