Hôm đó sau khi hết lớp, Nam Từ thu dọn đồ đạc rồi đến thẳng công ty của Hoắc Lâm.
Trước đó có nói, hôm nay anh tăng ca, cô tan học rồi đến công ty chờ anh xong việc, tiếp đó hai người đi ăn tối, sau đó về nhà.
Lúc cô đến công ty Hoắc Lâm thì anh vẫn còn đang họp. Nhân viên lễ tân đã quá quen biết với Nam nhị ŧıểυ thư kiêm bà chủ tương lai, cho nên chỉ mỉm cười lịch sự với cô, rồi để cô tự do đi vào trong.
Nam Từ trực tiếp đi thẳng đến thang máy dành riêng cho tầng cao nhất cũng là văn phòng của Hoắc Lâm, trước mấy ngày anh còn lưu dấu vân tay của cô vào thang máy, cũng chính là để cho cô tự do sử dụng.
Cô chuẩn bị ấn nút đóng cửa thang máy, thì bên ngoài bỗng nhiên truyền đến giọng nói:
“A, chờ một chút, chờ một chút.”
Nam Từ phản xạ có điều kiện ấn nút mở cửa, sau đó cảm giác không đúng, thang máy này không phải là thang máy riêng sao? Sao có người lại cố ý chen vào? Chẳng lẽ không phải là nhân viên trong công ty Hoắc Lâm?
Người lên tiếng đó chính là một cô gái xinh đẹp cao gầy, ăn mặc rất ra dáng nữ doanh nhân, mái tóc được uốn cong bồng bềnh xõa sau lưng. Gương mặt trang điểm cực kỳ đơn giản, nhưng vẫn toát lên vẻ xinh đẹp rất học thức.
Trong tay cô ta cầm một túi văn kiện, sau khi đứng vững rồi cười lịch sự với Nam Từ.
Cô ta phát âm tiếng phổ thông có chút kỳ quái, nghe ra không phải là người lớn lên ở trong nước.
“Phiền cô nhấn nút tầng cao nhất, cảm ơn.”
Nam Từ bất động đánh giá cô ta một chút, cuối cùng không nói thêm gì nữa, ấn nút đóng cửa.
Thang máy này là thang máy chuyên dụng dành cho Hoắc Lâm, nếu như là nhân viên công ty thì chắc chắn phải biết. Mà người này xem ra cũng có vẻ như đến bàn công việc, cô cũng không có lý do gì để đuổi người ta.
Sau khi đến tầng cao nhất, thang máy mở ra, Nam Từ bước ra ngoài trước.
Lúc này trợ lý Trương đã đợi ở bên ngoài, thấy Nam Từ tới thì lập tức nở nụ cười tươi rói.
“Bà chủ!”
Trợ lý Trương mới được triệu tập về nước, thật sự kích động không biết nên nói gì cho phải, nhất là khi Nam Từ tùy tiện lên tiếng thôi đã có thể thay đổi được vận mệnh của anh ta, càng khiến anh ta vui mừng chảy nước mắt!
Anh ta sớm đã biết vị trí của Nam Từ rất đặc biệt trong lòng ông chủ, thật là không uổng phí lúc trước anh ta cố ý tạo một mối quan hệ tốt với Nam Từ, nếu không thì lúc này có lẽ anh ta vẫn còn đang chịu khổ ở chi nhánh nước ngoài!
Trợ lý Trương đang muốn lên tiếng cảm ơn Nam Từ, thì phía sau bỗng nhiên xuất hiện thêm một người phụ nữ khác.
Trong lòng anh ta bắt đầu bật còi báo động, nghĩ thầm ngay cả trợ lý nữ hoặc thư ký nữ cũng không thể bước chân lên tầng cao nhất này, nɠɵạı trừ Nam Từ thì chưa từng có người phụ nữ nào đặt chân lên đây.
Hôm nay xảy ra chuyện gì rồi? Hơn nữa lại bước ra từ thang máy dành riêng cho ông chủ nữa!
Nhưng anh ta nhanh chóng nhìn kỹ một lượt, phát hiện ra người phụ nữ này chính là người đại diện cho công ty mới hợp tác với công ty Hoắc Lâm, mấy ngày qua anh ta không đi theo ông chủ vì bận bịu với hạng mục mới, chưa từng tiếp xúc, nhưng đã xem qua hồ sơ và tư liệu về cô ta.
Người này là Khúc Nghiên, là Hoa kiều lớn lên ở nước ngoài, năm đó là bạn học cùng trường đại học với ông chủ. Còn có tin đồn năm đó cô ta điên cuồng theo đuổi ông chủ, dù bị từ chối vẫn không bỏ cuộc, lần hợp tác này tám mươi phần trăm là đến vì ông chủ.
Cũng chính vì vậy mà ông chủ giao hết chuyện đàm phán cho cấp dưới. Nhưng ai mà ngờ cô ta vẫn chưa chịu từ bỏ hy vọng, lớn lối đến đây chứ?
Nghĩ tới đây, tròng mắt trợ lý Trương đảo đảo, tiến về phía trước, nói với Khúc Nghiên: “Tổng giám đốc Nghiên đúng không ạ? Đây là nơi làm việc của tổng giám đốc công ty chúng tôi,