Chuỗi ngày tồi tệ của Phương Kim Ngọc sắp bắt đầu.
Phương Kim Ngọc vệ sinh cá nhân buổi sáng xong cô xuống dưới dùng bữa.
“Kim Ngọc, chỉ còn 30 phút nữa bộ phim sẽ bấm máy. Cô tranh thủ ăn nhanh để kịp giờ.”
“Quản lý Diệp, cô chuẩn bị xe chưa?”
“Tôi đã chuẩn bị mọi thứ xong hết rồi. Chỉ còn chờ cô thôi.”
“Được.”
Phương Kim Ngọc ăn vội một miếng bánh mì chấm sữa rồi cô nhanh chóng rời khỏi nhà để đến phim trường.
Xe đã đợi sẵn cô ở bên ngoài chỉ cần Phương Kim Ngọc ra có thể đi ngay.
Xe ổn định, vững vàng chạy trên đường một lát đã đến phim trường.
Phim trường.
“Phương Kim Ngọc, cô làm gì mà bây giờ mới đến?”
“Cô có biết chỉ còn vài phút nữa là bộ phim được bấm máy không?”
“Cô mau đi thay đồ rồi ra makeup nhanh lên.”
Một người trong đoàn phim thấy cô vừa đến đã chạy tới la hét ầm ĩ với giọng điệu tức giận.
“Đinh Đinh! Em chuẩn bị đến đâu rồi?”
Đinh Đinh là người trong vai phụ của bộ phim sắp bấm máy của đa͙σ diễn Lâm Vũ. Cô ấy có thân hình nóng bỏng không kém gì với Phương Kim Ngọc, đôi mắt xanh biếc của cô đẹp hút hồn người nhìn, đôi môi căng mọng như trái cherry nhìn vào chỉ muốn cắn một phát.
Đinh Đinh trả lời với giọng điệu nhẹ nhàng.
“đa͙σ diễn, em đã chuẩn bị xong cả rồi.”
“Được được, em làm tốt lắm.”
đa͙σ diễn Lâm Vũ đi kiểm tra xung quanh một lần nữa, sau đó mới bắt đầu bấm máy.
“Nào nào. Xong cả chưa?”
“Bộ phim sắp đến giờ bấm máy.”
Chuyên viên trang điểm cho Phương Kim Ngọc nói lớn.
“đa͙σ diễn, anh chờ một lát. Phương Kim Ngọc sắp xong rồi.”
đa͙σ diễn Lâm Vũ nghe vậy, gương mặt anh ta đen xì lại, đôi mi tâm anh nhíu chặt lại nhìn chầm chầm về hướng Phương Kim Ngọc.
“Còn không mau nhanh lên đi.”
“Tôi biết rồi.”
Chuyên viên trang điểm bắt đầu đưa ánh mắt chán ghét ra nhìn Phương Kim Ngọc còn nói lớn.
“Phương Kim Ngọc là do cô đến trễ đó.”
“Cô nghĩ cô là ai? Mà cô có quyền trách mắng tôi.”
Phương Kim Ngọc tức giận nói lớn sau đó đứng dậy đi đến chỗ bấm máy.
“đa͙σ diễn, chúng ta có thể quay được rồi.”
đa͙σ diễn cho người đi kiểm tra xung quanh một lần nữa rồi bấm máy.
“Chuẩn bị… Chuẩn bị máy chạy…”
“1…2…3…”
“Máy chạy.”
“Diễn!”
Phương Kim Ngọc bắt đầu với vai nữ chính trong bộ phim đã được Hàn Thiên An bỏ tiền ra mua vai diễn xem như là việc cuối cùng anh có thể làm cho cô.
“Phương Kim Ngọc, sáng nay cô bị sao thế?”
“Cô nhắm cô có làm được nữa không?”
“Một cảnh quay sáng giờ không được.”
đa͙σ diễn Lâm Vũ không hài lòng về tài diễn xuất của Phương Kim Ngọc nên đã tức giận la mắng cô trong phim trường.
“đa͙σ diễn xin lỗi anh. Chúng ta quay lại đi.”
đa͙σ diễn xua tay bảo dặm lại lớp makeup rồi tiếp tục bấm máy.
“Chuẩn bị nhanh đi rồi tiếp tục bấm máy.”
Chuyên viên trang điểm cho Phương Kim Ngọc chạy đến dặm lại lớp nền chảy mồ hôi lại cho cô.
“Chuẩn bị…”
“1…2…3…”
“Máy chạy.”
“Diễn.”
Phương Kim Ngọc hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh rồi diễn lại cảnh quay lúc nãy.
“Tốt… Tốt lắm…”
“Chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.”
“Đinh Đinh! Cảnh quay sắp tới có em, em chuẩn bị diễn nhé!”
đa͙σ diễn Lâm Vũ quay sang nói với Đinh Đinh.
“đa͙σ diễn, em đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi.”
“Được! Tốt lắm.”
Phương Kim Ngọc ngồi một bên dặm lại phấn, lúc này cô mới để ý đến nữ phụ của bộ phim.
“Nữ phụ có cần phải xinh đẹp thế không chứ?”
Phương Kim Ngọc đang trầm tư suy nghĩ thì bị giọng nói của Lâm Vũ làm cho giật mình.
“Máy sắp chạy. Mọi người chuẩn bị sẵn sàng.”
“Phương Kim Ngọc, nhanh lên đi!”
“Mọi người chuẩn bị.”
“1…2…3…”
“Máy chạy…”
“Diễn…”
Phương Kim Ngọc và Đinh Đinh bắt đầu vai diễn của mình. Trong cảnh này Phương Kim Ngọc nhìn thấy Đinh Đinh bị ức hiếp và cô ra tay giúp Đinh Đinh.
Cô đang diễn nhưng nhớ lại vấn đề lúc nãy khiến cô suy nghĩ làm cho cô không thể tiếp tục diễn được.
“Phương Kim Ngọc, sáng giờ cô bị làm sao thế?”
“Hai cảnh quay mà quay từ sáng đến bây giờ vẫn chưa xong.”
“Xin lỗi đa͙σ diễn.”
“Chuẩn bị quay lại.”
“Máy chạy… diễn…”
Phương Kim Ngọc và Đinh Đinh bắt đầu tiếp tục vai diễn. Cuối cùng cũng đã xong cảnh quay của ngày hôm nay.
Đinh Đinh chạy đến bắt chuyện với Phương Kim Ngọc.
“Phương Kim Ngọc, em có thể nói chuyện với chị một chút được không?”
“Cô là ai?”
“Em là Đinh Đinh. Em hâm mộ chị rất lâu nay mới có dịp gặp mặt chị ở ngoài. Lại còn được đóng phim chung cùng với chị.”
“Có gì không?”
“Chị Ngọc, lúc nãy chị diễn hay lắm.”
“Cảm ơn cô. Tôi có việc bận phải đi trước.”
“Chị Ngọc, em và chị sau này cùng nhau hợp tác nhé!”
Phương Kim Ngọc bỏ ngoài tai những lời nói của Đinh Đinh, cô nhanh chóng rời đi khỏi đây.
Đinh Đinh trước mặt Phương Kim Ngọc thì giả bộ hiền lành nhưng sau lưng ai mà biết cô ta sẽ làm gì.
Phương Kim Ngọc vừa rời đi, Đinh Đinh đã cười nhếch một bên miệng.
“Phương Kim Ngọc, tôi xem chị còn hống hách được bao lâu.”
“Chị nghĩ tôi cần thân với chị à?”
Đinh Đinh cũng đã rời khỏi phim trường.
Tập đoàn Hàn Thiên.
Hàn Thiên An đang ngồi làm việc trong phòng, đột nhiên anh nhớ đến chuyện tối qua. Anh không thể nào tập trung vào làm việc.
Hàn Thiên An châm một điếu thuốc sau đó hút nhẹ vài hơi, anh đứng dậy đi về phía cửa sổ trong phòng làm việc. Anh hút nhẹ rồi thở ra làn khói mờ ảo càng làm toát lên vẻ ma mị trong người anh.
“Tại sao chuyện tối qua nó cứ lẩn quẩn trong đầu mình hoài thế này?”
“Nhưng nếu mình không nhân cơ hội này bộc lộ với ŧıểυ Mân thì chắc chắn tên Lâm Dương kia sẽ cướp cô ấy khỏi tay mình mất.”
Hàn Thiên An càng nghĩ càng chạnh lòng, anh dập tắt điếu thuốc rồi quay trở lại bàn làm việc. Anh đưa hai tay lên xoa xoa hai huyệt thái dương của anh. Có vẻ anh đang rất mệt mỏi về chuyện này.
Hàn Thiên An lên mạng tìm hiểu những món đồ giúp tăng cường sức khỏe cho người lớn tuổi. Sau một lúc tìm hiểu anh quyết định mua cho Trần Xuân Liễu một vài thực phẩm chức năng và mua bàn mạt chược cho Chu Hoàng Thiên vì anh nhớ có lần anh đến chơi có nghe ông nhắc đến mạt chược.
Hàn Thiên An gọi điện thoại cho Sở Nam.
“Sở Nam, cậu lên phòng tôi có chút việc.”
“Tôi lên ngay!”
Một lúc sau.
Cốc! Cốc! Cốc!
“Vào đi!”
Sở Nam không cần lên tiếng Hàn Thiên An cũng đủ biết là anh ta.
Sở Nam mở cửa đi vào trong.
“Cậu gọi tôi có việc gì?”
“Sở Nam. tôi còn tưởng hôm qua cậu vui vẻ nên sáng nay còn ngủ nướng đây chứ?”
“Hàn Thiên An, cậu nói vậy là ý gì?”
“Thôi được rồi. Không chọc cậu nữa. Sở Nam cậu giúp tôi một chuyện.”
“Chuyện gì? Cậu nói đi.”
“Cậu đi tìm mua giúp tôi một vài thực phẩm chức năng tốt cho người lớn tuổi và một bàn mạt chược.”
Sở Nam không hiểu những gì mà Hàn Thiên An làm. Anh cảm nhận được người bạn thân cũng là sếp này của anh, dạo gần đây rất khác.
“Mua những thứ này làm gì? Cậu nói tôi biết đi.”
“Sở Nam từ từ rồi cậu sẽ biết. Bây giờ cậu giúp tôi đi chuẩn bị đi.”