Nghe thấy tiếng rêи ɾỉ của Khăn Đỏ, Đại sói hoang càng thêm hăng say, dùng sức vuốt ve nhũ tiêm tròn đầy của nàng, lại liều mình cắn mυ"ŧ tới nỗi chảy cả nước miếng, mãi cho tới khi hai vυ" trắng nõn khéo léo của Khăn Đỏ ướt đẫm và đỏ hồng nó vẫn không chịu dừng lại.
Động tác này khiến nơi riêng tư giữa hai chân Khăn Đỏ bắt đầu trở lên trơn ướt, hình như là nước ŧıểυ, nàng nghĩ rằng mình sẽ bị ăn thịt cho nên mới sợ tới nỗi ŧıểυ cả ra quần, nhưng loại cảm giác thoải mái này là gì vậy nhỉ? Thế nhưng mình lại rất chờ mong bị Đại sói hoang ăn luôn.
Đại sói hoang liếʍ xong hai vυ" còn thấy chưa đủ, bèn chậc chậc liếʍ tiếp xuống dưới, đảo một vòng quanh cái rốn xinh đẹp của Khăn Đỏ một lát, liền chuyển tầm mắt qua khe rãnh bị bộ lông thưa thớt che giấu bên trong.
Lúc này, cánh hoa phấn nộn giữa hai chân Khăn Đỏ đã chảy ra một tia ngân dịch, ngón tay đầy lông của Đại sói hoang gạt một cái, gợi chất lỏng giống như tơ nhện kia lên, nó há miệng ra liếʍ liếʍ rồi nói: “Thật ngọt, quả là một vật nhỏ ngọt ngào”.
Khăn Đỏ còn chưa kịp thẹn thùng thì Đại sói hoang đã dúi đầu vào giữa hai chân nàng liều mạng liếʍ mυ"ŧ, đầu lưỡi vừa to vừa dài lướt qua nộn nhụy chưa ai khám phá, rồi lại chui vào trong hoa kính ẩm ướt làm loạn, dùng sức mυ"ŧ thịt nước bên trong.
Cảm giác tê ngứa ma dại từ giữa hai chân lan tràn ra toàn thân Khăn Đỏ, nàng nâng chân muốn đá văng cảm giác kỳ dị này đi, nhưng lại chỉ khiến bản thân càng thêm trầm luân.
Đại sói hoang phát hiện ra động tác của nàng nên liếʍ càng hăng say, tay lông lúc mạnh lúc nhẹ chà đạp ŧıểυ nhụy hoa phấn nộn, đầu lưỡi cũng liều mạng liếʍ mυ"ŧ thịt mềm ướt đẫm bên trong cơ thể nàng.
ŧıểυ Hồng Mạo khóc thút thít, nàng cảm thấy không thể chịu nổi, cả người tê ngứa khó chịu, giống như có vô số trùng nhỏ đang gặm cắn muốn chui vào trong lòng nàng, ăn nàng không còn một mảnh. Đáng sợ hơn là nàng không muốn dừng lại, muốn có thứ gì đó cứng rắn thô to trực tiếp đục nàng thành hai nửa, cho nàng chết một cách thống khoái.
“Xin ngài, ăn ta đi, đừng tra tấn ta như vậy”.
Nghe câu này, Đại sói hoang dựng thẳng lỗ tai, đại vật thô đen tinh ranh dưới thân cũng to thêm một vòng, nó nhìn nhìn hoa kính đang không ngừng run rẩy co rút lại của Khăn Đỏ, cảm thấy nàng đã chuẩn bị tốt, liền nâng cơ thể nàng lên, khiến cánh hoa giữa hai chân nàng đối diện với cự căn của nó rồi nói: “Đây chính là do em xin, hiện tại ta sẽ ăn em”.
Khăn Đỏ nhìn cự căn thô đen kia của nó, quy đầu màu tím bại lộ, còn có gân đen quỷ dị nổi lên, nhìn qua thì vô cùng dữ tợn, lại nhìn ŧıểυ huyệt non nớt của bản thân, nhịn không được rêи ɾỉ nói: “Bị ngài ăn như vậy ta sẽ chết mất, sau khi ta chết rồi ngài có thể giúp ta đưa những thứ này cho bà nɠɵạı được không, bà bị bệnh, cần phải bồi bổ”.
Lời nói đáng yêu như thế khiến lòng của Đại sói hoang càng thêm ngứa ngáy khó nhịn: “Thứ này sẽ khiến em chết đi rồi sống lại, không cần lo lắng những chuyện về sau”.
Khăn Đỏ đỏ mắt đang định hỏi lại thì thấy Đại sói hoang đặt đầu cự căn thô to tới trước miệng ŧıểυ huyệt, nàng yêu kiều kêu lên một tiếng, nước mắt rơi xuống như mưa.
“Chết rồi còn có thể sống lại sao?”
Đại sói hoang nhịn không được dùng bàn tay đầy lông của mình vỗ về mặt nàng, dỗ dành nói: “Tuy Đại sói hoang ta rất thích ăn thịt người, nhưng nếu đã hứa thì tuyệt đối sẽ làm được, nói em sẽ sống lại thì chắc chắn em sẽ sống lại”.
Khăn Đỏ rưng rưng cắn răng gật đầu, Đại sói hoang hít sâu một hơi rồi đẩy phân thân vào bên trong cơ thể Khăn Đỏ.
“Đau quá! Mau lấy ra”. Khăn Đỏ khóc hô.
Lúc này, Đại sói hoang bị ŧıểυ huyệt khít khao ấm nóng của Khăn Đỏ cắn chặt, cả người phiêu phiêu dục tiên, khoái hoạt không chịu được.
Trời ạ! ŧıểυ huyệt của Khăn Đỏ thật tuyệt vời, nó vừa mới tiến vào đã thích như thế này, nếu còn động nữa thì nhất định sẽ thoải mái đến chết mất.
“Em thả lỏng thân thể một chút, ta sẽ lui ra ngoài”. Đại sói hoang nhẹ giọng dụ dỗ.
Khăn Đỏ rêи ɾỉ mặc kệ nó kéo hai chân mình để rút hung khí trong người ra. Chỉ là nó vừa mới rút ra được một chút liền giữ chặt thắt lưng nàng, hung hăng đâm vào một lần nữa.
“A!” Khăn Đỏ khóc lóc kêu lên, cùng lúc đó Đại sói hoang bắt đầu trở lên nhẫn tâm, nông nông sâu sâu cuồng liệt đưa đẩy.
Tay lông của Đại sói hoang cũng không chịu cô đơn luôn luôn đùa nghịch cánh hoa phấn nộn của Khăn Đỏ. Dưới sự ân ái cuồng liệt như vậy, thân thể Khăn Đỏ dần dần nóng lên, đau đớn ban đầu cũng biến thành sảng khoái.
Tiếng ‘Phốc tư’ liên tiếp không ngừng vang lên ở sâu bên trong rừng rậm, Khăn Đỏ nằm trên áo khoác màu đỏ mà mình yêu quý nhất, bị một Đại sói hoang vĩ đại xâm phạm.
Nàng không kìm lòng được vươn tay xâm nhập vào bên trong bộ lông mềm mại của Đại sói hoang, còn hai chân thì gắt gao quấn chặt lất vòng eo tinh tráng của Đại sói hoang, khát vọng hắn cho càng nhiều.
Lúc này nàng đã không còn là Khăn Đỏ ngây thờ không hiểu sự đời nữa rồi, thịt mềm trong cơ thể trào ra mật nước bị côn th*t thô to của sói hoang đảo ra rồi lại đảo vào. Chất lỏng màu trắng vì sự ma sát không ngừng nên đã biến thành bọt nước màu bạc, tiếng thân thể va chạm vào nhau tựa như một tiếng gầm dâm mị. Đau đớn hoàn toàn rời đi, thay thế bằng cảm giác tuyệt vời không thể diễn tả nổi vây chặt lấy nàng, tiếng cầu xin của Khăn Đỏ vô tình trở thành nền cho chương nhạc da^ʍ đãиɠ.
“A a… Lang ca ca, thật thoải mái a… Lại nhanh hơn chút nữa”.
“Thích ta làm em như vậy không? Khăn Đỏ”.
Tơ máu che kín hai mắt Đại sói hoang, nó hận không thể một ngụm nuốt sạch Khăn Đỏ vào bụng. Quả thật, thân thể của Khăn Đỏ quá tuyệt vời, nó muốn triệt để hoàn toàn giữ lấy nàng, khiến nàng không thể bị người khác ăn nữa.
Giống như lời hứa hẹn của sói hoang, hôm đó Khăn Đỏ vẫn còn sống để đưa đồ ăn tới biếu bà nɠɵạı.
Bà nɠɵạı phát hiện hai chân của nàng run run, trên mặt đỏ ửng một cách quỷ dị, nhịn không được bèn hỏi: “Khăn Đỏ à, cháu bị làm sao vậy? Có phải bị ốm rồi không”.
“Cháu đi hái hoa hơi xa, còn bị lạc đường, cho nên giờ hai chân mới tê mỏi, hơi thở mới gấp gáp”.
“Sâu trong rừng rậm có sói hoang ăn thịt người đấy, lần sau cháu đừng chạy lung tung”.
“Vâng, bà nɠɵạı”.
Khăn Đỏ ngoan ngoãn gật đầu, nhưng bà nɠɵạı không biết, giữa hai chân trắng nõn của Khăn Đỏ lúc này đang chảy xuống một giọt chất lỏng, đây đúng là dấu vết sói hoang ăn nàng.