Nhi đang ngồi ở ghế đá công viên, những lo sợ vẫn tiếp tục suy diễn trong đầu nó.
3h30′…Nhi hơi bực bội.
4h00…Nhi cực bực bội.
4h30′…Nhi chịu hết nổi.
=> Nó bỏ về.
Minh, Quân, Tài, Hải đang ở nhà Minh.
Thấy Hải sốt ruột vì người mình thích ( Nhi ók mừk ) đang phải dài cổ đợi thằng em chết bầm ( Minh ók mừk ) mà nó lại mải mê ngồi chơi game ở nhà, Tài lên tiếng hỏi giùm:
- 4 rưỡi rồi, không tới hả?
-HẢ? 4 rưỡi rồi hả? -Minh nhìn lên đồng hồ hỏi lại.
-…(hết nói nổi).
-Giờ tao tới, cũng phải để cho con nhỏ đó đợi thì mới biết tao có giá chứ.
-Khỏi tới đi.- Hải bấm nút chuyển TV sang kênh khác.
-SAo thế?-CẢ đám ngạc nhiên.
Hải ngồi thẳng người lên:
-Anh nói cho tụi bay biết, 3 thứ mà Nhi ghét nhất.
-Gì?
-Thứ nhất là phải chờ đợi, thứ 2 là màu hồng & thứ 3 là bị bắt mặc váy.
-VẬy bây giờ…?-Tài nói.
Hải ngắt lời:
-Nhi đã bỏ về từ đời nào rồi.
Minh trố mắt:
-Không lẽ cậu ta không cần cuốn sách sao?
-Anh thấy mày làm hơi quá rối đó, chuyện nhỏ mà, có gì đâu chứ.
Minh bỗng rút điện thoại ra:
-Cho em số của cậu ta đi.
-Gì chứ?
-Em không giật mất người anh yêu đâu nên đừng có lo.( ai nói là không giật )
-Không.
-Đây chỉ là thỏa thuận qua lại thôi mà.
-Không.
-Không đúng không?
-không là không.
Minh cười nham hiểm vì hắn thấy điện thoại của Hải vừa lấy ra đọc tin nhắn đang để ở trên bàn.
Nhanh chớp nhoáng Minh giật ngay diện thoại của Hải rồi vọt lẹ vào nhà vệ sinh, khóa chặt cửa lại mặc cho Hải đang đập cửa ầm ầm & tiếng cười của Tài & Quân.
Sau khi lưu số Nhi xong, hắn mở cửa ra& trả điện thoại cho Hải.
-Đừng làm gì quá đáng đấy.-Hải nói.
-Biết rồi.
Mấy tiếng sau..
HẢi bỗng hỏi:
-Anh định chiều chủ nhật tuần này hẹn Nhi đi chơi rồi tỏ tình với cô ấy luôn, được không?
Hải bỗng nói:
-Anh định chiều chủ nhật tuần này hẹn Nhi đi chơi rồi tỏ tình với cố ấy luôn, được không?
-Anh làm lẹ lẹ đi, không sau này có đứa giật mất lại hối hận.
Tài khuyến khích Hải nên làm thế ( và sau này chàng ta sẽ hối hận vì đã ủng hộ Hải ).
Minh chõ mõm vào:
-Em không hiểu 1 dứa con gái như cậu ta mà anh lại thích được nữa, tính tình thì thô lỗ cộc cằn, không có chút gì gọi là nữ tính cả. Bề ngoài thì cũng không xinh đẹp dễ thương gì hết.
(Bên kia Nhi đang thấy ngứa lỗ tai ).
Minh bây giờ thật lòng nói vậy nhưng sau này hắn ta cũng…
-TAo thấy Nhi cũng dễ thương mà.- TÀi nói.
Mặt Hải bỗng trầm tư:
-Nhưng anh sợ Nhi từ chối, lúc đó thì phải làm sao?
Thấy vẻ mặt Hải bỗng buồn đến lạ, có vẻ hắn rất thích Nhi, Tài an ủi:
-Yên tâm đi, người như anh ai mà chả thích chứ.
-Thật không?
-Thật.
-Đứa con gái đó mà anh cũng…- Minh định lặp lại câu ở trên.
Hải bỗng phá lên cười:
-Nhi không những cộc cằn thô lỗ đâu mà còn…
HẢi bỗng dừng lại làm cho 6 con mắt nhìn hắn thêm tò mò.
-Thôi để tụi bay tò mò chơi.
Hải phán nguyên câu & hậu quả là bị xúm vào hội đồng.
Tối hôm đó, sau 1 hồi cạnh tranh gay gắt giữa Thanh Nhi & Thiên Hy về máy tính thì bị ngoại ra la cho 1 trận. Đương nhiên là ngoại cho Hy xài vì nó dùng để học, còn Nhi đòi chơi game.
Nhi bực bội đi tới ghế, ngồi phịch xuống, mở TV lên, kênh CN đang chiếu Oggy and the cockroaches.
Bỗng điện thoại nó reo lên, thấy số lạ nhưng nó cũng bắt máy.
1 giọng nói thô lỗ từ đầu dây bên kia vọng tới:
+NÀy, cậu không có lòng kiên nhẫn hả? Mới đợi có 1 chút mà đã bỏ về là sao?
-Ai vậy?-Nhi cộc cằn hỏi lại.
+Không nhận ra giọng tôi sao? Hẹn với tôi mà lại bỏ về, bộ không cần cuốn sách nữa hả?
-Đồ bông cải chết bầm.
Nhi nghiến răng ngắt điện thoại & quăng xuống ghế.
Minh trố mắt:
-A lô? a lô? dám cúp trước tôi hả? tôi còn chưa nói xong mà.
Minh lại tiếp tục gọi. Nhi lại bắt máy, lần này nó gắt cho 1 hơi:
-NÀy, cậu hẹn với tôi là bao nhiêu? 3 h đúng không? Vậy tại sao cậu không tới? Rồi lúc tôi bỏ về cậu lại gọi điện chử.i tôi? Tôi chưa chử.i cậu là may lắm rồi đấy. CẬu có thôi cái điệp khúc lúc nào cũng làm phiền người khác như vậy hả? Chỉ là 1 cuốn sách mà cậu bắt tôi phải đợi tới như thế, có gì thì nói thẳng ra đi. CẬU MUỐN GÌ?
Nó nhấn mạnh 3 chữ cuối khiến cho người nghe cũng phải rùng mình.
Tuy hơi choáng nhưng Minh cũng đủ kiên nhẫn để nghe hết, hắn nói:
-Cậu…sau này nếu anh Hải có nói là thích cậu thì cậu hãy…