Rồi anh hất tay chị ta ra khỏi người anh, đi trước.
Chị ta đã đề nghị Hải là nếu như làm bạn trai chị ta trong 1 ngày thì từ nay về sau sẽ không bao giờ làm phiên anh nữa, đương nhiên chuyện này không được để ai biết. Và chị ta cũng chẳng biết là Nhi đang là bạn gái của anh.
Nhi lôi Minh ra khỏi khu giải trí, dừng lại ở 1 cái hồ nước gần đấy.
No ngồi xuống bên thành hồ, Minh ngồi theo:
-Buồn à?
-Không buồn lắm. – nó khẽ cười.
-Không buồn lắm là sao?
Vì nó không biết nó có thích anh Hải hay không và cảm giác lúc này cứ giống như nó đang bị phản bội.
-Anh Hải quen với chị ta sao?
-Thì hồi nãy chị ta cũng nói thế mà.
-Sao anh Hải không nói gì nhỉ?
-Là thật thì nói có nghĩa gì đâu.
1 lúc sau…
-Nhi này…-Minh lên tiếng.
-Gì?
-Chắc anh Hải cũng giận lắm nhỉ?
-Sao lại giận? – nó ngây thơ đến mức đấy bà con ạ.
-Thì việc cậu đi chung với tôi thôi cũng đủ để anh ấy giận rồi mà cậu còn nói tụi mình đang quen nhau nữa…
-Thì sao? Chẳng phải anh ấy với chị ta cũng đang quen nhau sao?
-Cậu…nói thế để anh Hải tức?
-…-không nói gì, ý nó đúng là như thế.
-Về thôi!
Minh bỗng đứng phắt dậy, đi ra phía gửi xe, nói nhưng thoáng nét buồn
_________________________________
9h tối….
-Nhi đi ra mua giùm ngoại chai nước rửa chén đi.
-Oh.
Nhi uể oải đáp rời chiếc ghế thân yêu cùng bộ phim đang tới hồi gay cấn.
Nó bước xuống cầu thanh ở lầu dưới thi bỗng khựng lại.
Hải đang đứng trước mặt nó.
-Chuyện hồi sáng…không phải như em nghĩ đâu.
Anh khẽ lên tiếng.
-Em nghĩ gì? – nó dựa người vào thành lan can.
-Thật ra anh với cô ta chỉ quen nhau trong ngày hôm nay thôi.
-Tại sao?
-Cô ta nói cô ta thích anh và cần 1 thời gian để quên anh.
-Quên mà quen nhàu à?
-Không phải thế, cô ta nói nếu như cho cô ta 1 ngày ở bên anh thì cô ta sẽ không làm phiền anh từ nay về sau.
-Anh được nhiều người yêu thích quá nhỉ?
Nói rồi nó quay lưng đi, Hải nắm tay nó kéo lại, ôm chặt lấy người nó:
-Nếu em giận thì đừng giận nữa.
Nó không nói gì.
-Em có biết khi em nói em là bạn gái của Minh anh điên như thế nào không hả?
Nó vẫn không nói gì.
-Sẽ không có lần sau đâu, vì thế em đừng giận nữa.
Nó khẽ đẩy anh ra:
-Em phải đi mua đồ cho ngoại, anh về đi.
-Anh đi cùng em nhé!
-Không cần đâu.
Nó bước xuống được thêm mấy bậc thang nữa thì có 1 bàn tay kéo nó lại. Hải 1 lần nữa ôm chặt lấy nó, 1 tay ở trên lưng nó còn 1 tay đặt trên đầu nó, nhắm ghiền mắt và…đang hôn nó.
Nó ngạc nhiên căng to đôi mắt đen của mình, lưỡi chạm lưỡi và dần dần nó nhắm mắt lại chìm vào chiếc hôn của anh nhưng nó chợt nhận ra…nó….chẳng có cảm giác gì cả.
Từ xa, 1 bóng đen đã nhìn thấy tất cả và khẽ quay lưng bước đi…