Dương đã thấy một điều vô cùng khiếp đẳng tởm lợm bên trong tờ giấy mà Lilly đưa cho hắn. Phối phương cơ bản hơi khác thường nhưng... Điều làm hắn lo chính là dòng cuối cùng kia: Máu trinh của phụ nữ...
Ahhhh... Thật khiếp đẳng tởm lợm ah!!! Cô ta muốn mình phạm tội ư?? Mk đã giữ trinh tiết đến tận 50 tuổi ở thế giới hiện đại giờ thì... Vì con nhỏ loli đó mà mình phải kiếm máu trinh để làm thuốc sao?? Đã thế nhất định lại còn phải là nhân tộc nữa chứ... Ôi cái đầu của tôi...
Dương ngồi trên một cành cây đại thụ nhắm mắt ngưng thần tu luyện củng cố tu vi. Nhờ đan dược của Vũ Hạ cho hắn đã thành công việc đặt lền móng cho tầng 4 và đang dần ngoi lên tầng 5. Tu luyện Bá Vương quyết linh hồn Dương như nhập vào trong đó. Nếu như hiện tại có người nhìn thấy Dương bây giờ chắc chắn bọn hắn sữ hét toáng lên vì sợ hãi. Cơ thể Dương đã biến mất hoàn toàn và thay vào đó bộ xương của hắn lộ ra đầy yêu dị. Quanh hân là một cái màng được tạo ra từ lửa địa ngục(nhìn ngư cái liểu black goku biến hình ý) núc sáng núc tối. Thiên địa linh khí ào ạt chảy vào kinh mạch, theo kinh mạch "cày kéo" sự dẻo giai của kinh mạch và tu vi của Dương lên. Dương tập trung đến nỗi hắn không biết thời gian đã trôi qua rất nhanh rồi...
*** Sau buổi sáng đi mua đồ hôm ấy Vũ Hạ, Mộng Nhi,Linh Nhi mỗi người đều xách túi lớn túi nhỏ mang về. Vũ hạ nhìn sắc trời thầm nghĩ sắp chưa rồi, tên ngốc đó có về không nhỉ??
Nhưng câu hỏi của nàng đã được đáp đó là không. Chưa hôm đó Dương còm đang mải truy bắt yêu thú nên hắn không về.
Chưa qua, chiều đến rất nhanh. Vũ Hạ vừa chỉ điểm cho hai nha đầu vừa nói chuyện cười đùa. Không có Dương ở đây Mộng nhi cùng Linh nhi rất rảnh nên cả hai lại có cảm giác chống vắng. Nhớ mỗi khi hắn to tiếng là Mộng nhi cùng Linh nhi khá e sợ nhưng... Dương thiếu dạo gần đây đã thay đổi, tuy hắn có đôi khi mắng Mộng Nhi cùng Linh nhi nhưng mỗi lúc mắng xong hắn thường hay xoa đầu và cổ vũ các nàng. Cả hai tựa đầu cạnh cửa xổ nhìn ra sân. Bỗng Mộng Nhi hỏi Linh nhi:
-Linh nhi, ngươi thích Dương thiếu gia phải không???
Linh nhi nghe thấy câu này liền nhảy dựng lên chối ngay:
-Không... Ta... Ta không thích Dương thiếu... Có đánh chết ta ta cũng không... lấy hắn.
Linh nhi vừa trả lời liền đỏ ửng mặt... Linh nhi... Thích thiếu gia... Không hề ghét hay muốn rời xa hắn nha! Nhưng ai lại nhận là mình thích Dương thiếu trước mặt Mộng Nhi chứ... Xí hổ nắm!!!
Mộng nhi thì chẳngvthèm để ye tới biểu cảm của Linh nhi. Nàng nắm tay lại trước ngực nói ra:
-Ôi... Thật tốt quá!! Ta có thể tiếp cận thiếu gia mà không bị Linh nhi ghét bỏ rồi. Cảm ơn ngươi nha Linh nhi!!!
Vũ Hạ trong lòng dâng lên một cảm giác tức giận vô cớ. Nàng không biết tại sao nhưng chưa thấy bóng Dướng quay về nàng lại càng lo hơn. Hắn ta không phải quỵt đan dược của mình rồi chạy đó chứ?? Vũ Hạ nghi ngờ nghĩ. Nhưng theo nàng quan sát hắn mấy ngày nay thì hắn rất tốt. Tốt đến mức nàng cảm thấy hơi phát cáu lên vì hắn... Tốt.
Nhưng nàng vẫn đang nghi vấn cái tên Dương này đi "đón gió tẩy trần" này tự nhiên sao lại gây ra cho nàng cảm giác tức giận. Phải biết là nàng chưa từng như vậy với một người nào cho dù cùng giới hay khác giới. Giờ hắn lại là người đầu tiên ah nha!
Cuối cùng thì tối đó Dương không về. Vũ Hạ của chúng ta đã thức trắng đêm chờ hắn chỉ vì nàng nghĩ khi hắn về hắn sẽ đến tìm mình giải độc. Nhưng đợi tới sáng hắn cũng không quay lại, nàng tức giận "giận cá chém thớt" lên đồ đạc xung quanh. Hắn nghĩ hắn là ai mà bắt bổn công chúa đợi hắn về?? Hắn nghĩ hắn giả được độc là to nắm à?? Vân vân và mây mây, đủ thứ xuất hiện trong đầu nàng. Nàng muốn xé xác tên này, nàng mupón băm hắn thành ngàn mảnh để nuôi cá ngoài khơi nhưng do mệt mỏi nàng lại dừng tay nằm xuống giường ngủ...
Nàng tỉnh dậy khi trời đã vào chưa. Trên mắt nàng còn dính lại một chút nước mắt...
-Sao lại vậy?? Tại sao ta mơ hắn ôm ấp cô gái khác ta lại cảm thấy buồn đến vậy??? Tại sao... Ta lại khóc khi ta trong mơ chém chết hắn chứ?? Tại sao??
Vừa nói Vũ Hạ vừa ném hết đồ đạc trên giường xuống đất. Nàng đang cầm nên một vật gì đó nho nhỏ cạnh đầu giường định ném đi nhưng nàng chợt dừng lại...
Là khăn tay của Dương... Vũ Hạ từ từ hạ tay xuống nhìn nó một hồi. Nhưng nàng vừa nhìn lại thấy cảnh tượng kia trong giấc mơ nàng liền ném nó xuống đất, ra sức lấy chân đạp nó... Ngưng rồi nàng lại nhặt lên, đưa lại gần nhìn ngắm nó rồi lại tiếp tục vứt nó xuống và xả giậm vào nó. Cứ thế, chẳng mấy chốc chiếc hăn đã lát bấy và dính đầy bụi bẶm. Nhưng Vũ Hạ lại lặp lại hành động kia, nhặt lên, nhìn nó thật lâu rồi nàng cười nham hiểm. Nàng đưa chiếc khăn lát bấy nhàu nhụa đó vào gần ngọn lửa và đốt nó...
*** P/s: hôm nay chương hai cuối cùng đã xong. Cơn nhức đầu của ta đã khiến ta phải dừng lại rất nhiều lần và cuối cùng thì giờ đây, thời khắc 12:00 phút này cuối cùng ta đã xong... Ta nghĩ sớm nhất sẽ trả nợ chương nhưng h cảm nặng r. Ước mũi tùm lum hết lên chắc ta sẽ ngủ tới chưa mai lấy sức gõ tiếp vậy. Cảm ơn mọi người đã chờ và đọc chương 2
Vẫn rất cần các độc giả ủng hộ ta LT, TLT,Kim phiếu và cả like cho truyện chuyển sinh là vua của ma gới nữa. Chap sau sẽ rất gay cấn, tình huống sắc hiệp sẽ có ở chap sau, nhớ đón nnọc nha mọi người.