Hiện tại, Phó Thiến đang rất bất mãn vì Nhan Tuyết Đình cũng được tham dự, nàng ta cảm thấy Nhan Tuyết Đình chỉ là con gái của một ŧıểυ quan, không xứng cùng nàng ta đi dự tiệc xuân. Không chỉ vậy, mẹ của nàng ta là Chu thị lại còn bắt nàng ta đi chung xe với đứa con gái của ŧıểυ quan đó.
Nhan Tuyết Đình ngồi bên phải Chu thị thì lại hứng thú nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ, hoàn toàn không bị Phó Thiến ảnh hưởng, dù sao Phó Thiến cũng chưa bao giờ tỏ ra tử tế với nàng, trước đây nàng nhút nhát nên nhẫn nhịn, bây giờ nàng tỉnh ngộ rồi, cảm thấy quan tâm đến tâm trạng của mình quan trọng hơn.
Trước đây, ngoài việc đi chùa Bạch Vân, nàng rất ít khi ra ngoài, vì vậy nàng quyết định phải thay đổi.
Mấy hôm trước, nàng mới ra ngoài mua sắm, mua thêm một số trang sức và son phấn cho mình. Con gái sau này lấy chồng sẽ càng khó ra ngoài hơn, mỗi lần ra ngoài đều phải được mẹ chồng cho phép, chi bằng nhân lúc còn tự do thì đi trải nghiệm nhiều hơn. Nghĩ đến việc trong mơ bị người Trần gia chế giễu là người phụ nữ quê mùa, nàng thực sự không cách nào phản bác lại được.
Lúc này, chiếc váy màu xanh nhạt của nàng càng làm nổi bật làn da trắng nõn nà, chất liệu vải có hoa văn hình quả đào và mây cuộn càng làm tôn lên vẻ sang trọng của nàng; trên đầu cài một chiếc trâm hoa mai bằng bạch ngọc và đồ trang sức bạc hình bươm bướm mới mua. Màu son và phấn má hồng khiến nàng rạng rỡ nhưng không hề phô trương, nàng chắc chắn rằng cách ăn mặc của mình không thất lễ. Trước khi ra ngoài, nàng đến chào Huy Hà huyện chủ, lúc đó Phó Trạch Hành mỉm cười khen ngợi, nói rằng nàng ngày càng giống ŧıểυ thư nhà quan ở kinh thành rồi.
Tuyết Đình không biết lời khen của Phó Trạch Hành là thật lòng hay giả dối, nàng biết lời nói của đàn ông không cần để tâm, nghe qua là được rồi.
Chu thị nhắm mắt nghỉ ngơi cho đến khi đến phủ Lâm An Bá.
Đoàn người của Chu thị được đưa đến hậu viện của phủ Lâm An Bá, dù sao thì tiệc của nam và nữ cũng được tổ chức riêng biệt. Loại tiệc của gia đình thế gia này đều là do chính thất chủ trì, hoàn toàn không có chuyện của thiếp thất. Nhan Tuyết Đình ngắm nhìn hoa đào nở rộ trong sân, rừng đào của phủ Lâm An Bá quả thực rất đặc biệt, nàng chợt nhớ đến một đoạn trong mơ, đó là lần đầu tiên nàng tham gia tiệc của Trần gia và bị mọi người chế giễu.
Chu thị giao tiếp với các phu nhân khác, Phó Thiến ban đầu ngoan ngoãn ở yên một chỗ, không lâu sau thì không nhịn được mà đi chơi với các ŧıểυ thư quen biết. Nhan Tuyết Đình luôn ở bên cạnh Chu thị, Chu thị cũng không dài dòng, nhiệt tình giới thiệu cho nàng các phu nhân của các gia đình thế gia khác nhau. Ban đầu, Tuyết Đình đoán Chu thị sẽ nói thẳng nàng là biểu cô nương của Phó gia, sau đó nàng sẽ bị các phu nhân khác khinh thường, giống như trong mơ, Trần phu nhân giới thiệu con dâu của mình. Không ngờ Chu thị lại bổ sung thêm một câu, ông ngoại của nàng là ngự y Hứa Ngọc Lang, người được hoàng thượng sủng ái, tạm thời đến Phó gia để bầu bạn với Huy Hà huyện chủ.
Lời giới thiệu được "tút tát" này không chỉ nói rõ gia đình của Nhan Tuyết Đình không phải là gia đình nhỏ bé, mà còn cho thấy bản thân nàng hiếu thảo và được người lớn yêu mến, đặc biệt được Huy Hà huyện chủ yêu quý.
Điều này thật không tầm thường.
Mặc dù Huy Hà huyện chủ chỉ là một huyện chủ nhỏ bé, nhìn khắp kinh thành còn có rất nhiều quận chúa, nhưng Huy Hà huyện chủ lại rất thân thiết với Thái hậu, Âu Dương hoàng hậu à cháu gái của bà, bất cứ lúc nào cũng có thể vào cung dạo chơi.
Mà vợ cả của Hứa Ngọc Lang là Trường Ninh huyện chủ do tiên đế ban hôn, mà Trường Ninh huyện chủ và Huy Hà huyện chủ lại là biểu tỷ muội, với mối quan hệ chằng chịt như vậy, việc Nhan Tuyết Đình ở lại Phó gia cũng không có gì là sai trái.
Thật trùng hợp, kế thất của Hứa Ngọc Lang lại xuất thân từ phủ Lâm An Bá.