Mẹ vô cùng hoảng sợ, Tịch Nhan nhìn ra bà đang không ngừng lùi thân người về phía sau, quả thật trông giống như đang chủ động phun ra nuốt vào ©ôи th!t gia gia. Nhưng gia gia vẫn một bên đâm, một bên di chuyển đầu gối ở trên giường hướng về phía cửa. Thân hình mảnh mai không thể so được với sức lực của gia gia, thực nhanh liền bị đẩy đến phía trước cửa sổ.
Gia gia nâng đôi tay mẹ lên, làm bà chống tay ở bệ cửa sổ, mà ông tiếp tục bóp mông mềm của mẹ, ở trong ŧıểυ huyệt chặt chẽ nhiều nước, dùng sức ȶᏂασ mạnh.
Mẹ dùng hết sức lực để giãy giụa, muốn từ cửa sổ bò xuống, không thể để cho hàng xóm bốn phía biết chuyện mình cùng gia gia. Bà vừa kinh vừa hoảng, cảm thấy xấu hổ tới cực điểm, không ngừng quay đầu lại năn nỉ gia gia dừng lại, đều bị gia gia dùng tay đè xuống.
Thời điểm vặn vẹo kháng cự, vách thịt non mịn kẹp chặt ©ôи th!t thô cứng nóng như lửa, không ngừng mυ"ŧ vào thật chặt, Tịch Nhan thấy gia gia sảng khoái ngửa cổ, thở ra một hơi thật dài, sau đó vung tay lên vỗ thật mạnh trên mông mẹ, “Toàn thân trên dưới... Trừ bỏ vυ"... Thì dâm huyệt này khiến cho người ta sảng khoái nhất...”
Mẹ bị đau, cắn môi, con mắt hồng hồng quay đầu lại nhìn về phía gia gia, trong mắt rưng rưng lệ, gương mặt ửng hồng, mềm yếu, ủy khuất nhìn về phía gia gia. Thật ra chỉ muốn lấy lòng để xin tha, nhưng gia gia càng nhìn thì thú tính lại càng tăng, đem ngón tay cắm vào trong miệng bà, bắt chước dươиɠ ѵậŧ không ngừng đâm vào rút ra ở nàng trong miệng bà.
Mẹ không thốt ra được lời nào, cũng kêu không ra tiếng, chỉ có thể tùy ý mặc cho ngón tay gia gia ở nàng trong miệng quấy đảo, nước miếng không kịp nuốt, lại từ khóe miệng chảy xuống.
Dần dần mẹ không hề lui về phía sau nữa, gương mặt tinh xảo giờ phút này nhiễm tìиɧ ɖu͙© đỏ bừng, một đôi mắt sáng long lanh cũng nheo lại một chút, khóe mắt ướt át ửng hồng, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp da^ʍ đãиɠ...
Gia gia bị dáng vẻ này của mẹ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, rút ngón tay ra, nắm lấy đầu tóc mẹ đem bà kéo vào trong lòng ngực mình, “ŧıểυ da^ʍ đãиɠ... Con thiếu đàn ông như vậy sao... Còn nhỏ tuổi liền quyến rũ con trai cha... Con chướng mắt cha có phải hay không... Gậy ông đây không đủ lớn sao... ȶᏂασ con khó chịu sao... Nhìn lại bản thân mình hiện tại xem... Cuối cùng con vẫn phải phải bị cha ȶᏂασ... Sinh con đẻ cái cho nhà họ Kha chúng ta...”
Tịch Nhan vốn thông minh, có thể từ những lời này nghe ra một ít chuyện, trước khi mẹ gả cho cha, rất có thể gia gia đã có ý đồ đối với mẹ.
Mà mẹ nghe được lời này của gia gia, nước mắt rơi càng nhiều, “Không phải... Không phải... Cha... Con không có... Con không có mà...”
“Không có... Không có... Không có gì... Mới mười sáu tuổi liền leo lên giường thằng con cha... Còn bị nó làm lớn bụng... Cha đem con đón về ăn ngon uống ngon, cung phụng chăm sóc... Chuyện gì cũng đều không cho con làm... Là để con dang rộng chân cho nó chơi sao?” Gia gia càng nói càng tức giận, cứ như là thức ăn chính mình cực cực khổ khổ chăm bón lại bị người khác trộm đi mất.
Mẹ trăm miệng không nói được lời nào, chỉ là không ngừng rơi nước mắt, lắc đầu.
Mà gia gia nói xong những lời này, tựa như cũng nguôi giận đôi chút, buông tóc mẹ ra, ôm bả vai bà, thở hổn hển nói: “Sớm biết con là cái dạng da^ʍ đãиɠ này... Cha sẽ không giữ con đến mười sáu tuổi... Sớm liền chơi con... Nói... Hiện tại rốt cuộc ai là người đàn ông của con... Là ai đang ȶᏂασ dâm huyệt con...”
Gia gia vừa hung hãn vừa hạ lưu nói, mẹ nghe đến cả người run run không ngừng, bà không muốn trả lời câu hỏi của gia gia, đôi tay đẩy ngực mồ hôi đầm dìa của gia gia ra, lại muốn từ dưới thân ông chạy trốn.
Kết quả là gia gia bắt lấy đôi tay đem bà quăng trở lại giường, kéo hai chân mẹ đặt lên đầu vai, đôi tay nắm lấy vυ" to, bên trên nắn bóp, bên dưới liều mạng đâm vào rút ra ở ŧıểυ huyệt bà, “ȶᏂασ chết con này... ȶᏂασ chết con bé chết tiệt không có lương tâm này... Cha phải ȶᏂασ đến khi bụng con to lên... Con vốn là của cha... Ngoan ngoãn sinh cho cha đứa con trai béo tròn...”
Tịch Nhan nhìn vυ" trắng nõn theo cánh tay to lớn rắn chắc của gia gia không ngừng lay động, cùng với tiếng khóc bi thương lại yêu kiều, Tịch Nhan cảm thấy giữa hai chân nóng lên, nước ŧıểυ nghẹn quá lâu rốt cuộc không nhịn nổi, ồ ạt trào ra đáy quần.