Nhưng hiện giờ Lâm Dịch lại không có tâm tư để ý màu sắc trước mặt. Khóe miệng của hắn lộ ra một tia mỉm cười, hai mắt lập tức khép hờ. Kiểm tra một phen, hắn liền biết rõ. Hiện giờ hắn đã có bất đồng rất lớn với lúc trước! - Không nghĩ tới tiến vào lối đi này, lại rõ ràng cảm ngộ được một tia Thiên Đạo.
Trên mặt Lâm Dịch lộ ra một tia tươi cười, có chút cảm khái nghĩ đến.
Tại Thiên Giới, có bao nhiêu người dừng lại tại Luyện Cách kỳ mà không thể tiến bộ thêm chút nào. Nguyên nhân là vì sao? Không phải là vì muốn tự mình lĩnh ngộ Thiên Đạo, thực sự quá khó khăn sao?
Như ba huynh đệ Viên gia bị Lâm Dịch giết chết, bọn hắn trở thành Luyện Cách kỳ đã bao nhiêu năm? Nhưng ngay cả một tia Thiên Đạo cũng không đạt được. Mặc dù là mạo hiểm tiến vào Bạo Loạn Tinh Hải vô cùng nguy hiểm này, quan sát cường giả Hư Thần Cảnh đại chiến, nhưng vẫn như cũ không lĩnh ngộ được gì. Có thể nghĩ độ khó như thế nào.
Muốn cảm ngộ Thiên Đạo, thiên tư, cơ duyên, cái nào cũng không thể thiếu. Thiên tư Lâm Dịch đích thật kinh người, nếu không thì sau khi quan sát Tố Vân đại chiến với Chu Khắc, sau đó hắn cũng không thể bắt chước lĩnh ngộ ra mà động dụng một tia Thiên Đạo.
Nhưng mà, thiên tư đã khó, cơ duyên lại càng khó hơn.
Đơn giản nhất mà nói, thiên tư Lâm Dịch đích thật là không tệ, nhưng nếu như hắn không gặp được Tố Vân, không vì nhất thời quyết địch nghĩ cách giúp Tố Vân cự địch, không quan sát Tố Vân và Chu Khắc đại chiến. Hôm nay hắn có thể đốn ngộ sao?
Kỳ thật, đây cũng là một loại Thiên Đạo. Thiên Đạo quỷ bí, bất luận là chút biến hóa nho nhỏ nào, đều có thể dẫn dắt Thiên Đạo rẽ theo một hướng khác, do đó hắn càng đưa ra nhiều diễn hóa hơn. Cũng chính vì thế mà mới Thiên Đạo mới có thể trở nên không thể cân nhắc như thế.
Lúc này, bởi vì gió mạnh cường hãn, một tia Thiên Đạo bắt chước kia của Lâm Dịch cơ hồ thiếu chút nữa không cách nào chống cự. Rơi vào đường cùng, Lâm Dịch chỉ có thể toàn lực diễn luyện Thiên Đạo của Chu Khắc ngày đó trong tâm thần mình.