Chung quanh nơi này cũng không có người nào ở. Nhìn bên ngoài có vẻ đồng dạng với sơn mạch của Đế Quân Tố Vân, không công khai với bên ngoài. - Chúng ta đi qua đi.
Quan sát một hồi, Lâm Dịch cười, nói ra với Lâm Phỉ.
Lâm Phỉ nhẹ gật đầu. Hai người dắt tay nhau, phiêu nhiên bay đi. - Người đến dừng lại!
Chỉ thấy một nam một nữ bay tới. Khí tức nữ nhân kia so với hắn còn cường đại hơn một phần. Có thể rõ ràng cảm giác được đối phương là Chiến sĩ Ngũ giai hậu kỳ. Mà nam nhân kia, lại căn bản không nhìn thấu hắn nông sâu như thế nào!
Hộ vệ Thiên Giới này cũng không phải những tên không biết suy nghĩ, cho rằng nhìn không ra nông sâu liền cho rằng thực lực đối phương không đủ. Xuất nhập nơi này, không có mấy người có thể khiến hắn nhìn không thấu thực lực. Cơ hồ ngay lập tức, hộ vệ kia liền minh bạch cấp bậc đối phương như thế nào rồi.
Lâm Dịch vừa cười, vừa trực tiếp nói ra: - Ta là Lâm Dịch, đến đây thỉnh cầu Đế Quân giúp một chuyện nhỏ. Còn phiền toái các hạ thông báo một tiếng.
Nghe rõ ý đồ của hắn, hộ vệ kia càng không dám lãnh đạm, nói không ngớt: - Không phiền toái, không phiền toái. Thỉnh Lâm đại nhân chờ một chút, tiểu nhân vào trong thông báo. - Làm phiền ngươi rồi.
Lâm Dịch gật đầu cười.
Tên hộ vệ kia liền vội vàng khom người. Sau khi lui xuống liền vào trong thông báo.
Lâm Dịch và Lâm Phỉ chỉ chờ đợi một chút ở bên ngoài. Tên hộ vệ kia đã bay trở về, cung kính nói: - Lâm đại nhân, tiểu thư. Mời vào. - Làm phiền rồi.
Lâm Dịch cười, nói ra. Sau đó liền cùng Lâm Phỉ bay theo sau lưng hộ vệ kia đi vào.
Mặc dù tòa thành này lớn. Nhưng trên thực tế, khoảng cách từ cửa ra vào đến vị trí của Đế Quân kia, cũng không tính là rất xa. Chỉ một lát sau, ba người đã đến nơi. - Đế Quân lệnh cho tiểu nhân để Lâm đại nhân trực tiếp tiến vào, tiểu nhiên cáo lui trước.
Lâm Dịch có chút sửng sốt. Hắn không ngờ Đế Quân này lại lạnh lùng như vậy.
Bất quá, hắn liền có phản ứng, cười nói: - Lâm Dịch muốn mượn không gian Truyền Tống trận dùng một lát. - Hai khỏa Linh tinh.
Đế Quân này cũng không ngẩng đầu lên, nói thẳng ra.
Lâm Dịch cũng không chậm trễ. Hắn đã đạt được bốn mươi khỏa Linh tinh từ Luyện yêu sơn. Vốn tưởng rằng từng phương đều cần lộ phí, ai biết rằng ba đường đầu tiên chẳng những không dùng lộ phí gì, thậm chí Tích Dương Đế Quân kia còn cho hắn năm khỏa Linh tinh. Cho nên hắn cũng có đủ Linh tinh để đến Đông Nam Thiên rồi.
Thấy Đế Quân này nói chuyện sảng khoái như vậy, Lâm Dịch cũng không chút hàm hồ, không nói hai lời, ngân sắc quang mang liền lóe lên trên tay hắn. Hai khỏa Linh tinh từ tay hắn lập tức nhẹ bắn ra ngoài.
Đế Quân nghe xong những lời này, lúc này mới nhìn kỹ Lâm Dịch cao thấp vài lần, lập tức hờ hững nhẹ gật đầu, liền không hề để ý tới bọn họ nữa, cúi đầu nhìn về quyển sách trên tay. Tựa hồ như Lâm Dịch dùng biện pháp gì đó để ngăn cản áp lực đường hầm không gian không có một chút quan hệ nào với hắn.
Lâm Dịch hơi nhíu mày thoáng một phát. Đế Quân này quả thực có cá tính. - Đại nhân, thỉnh qua bên này.
Hộ vệ bên cạnh cung kính nói ra. Lâm Dịch nhìn Đế Quân tựa hồ không có ý tứ nói thêm điều gì, khẽ gật đầu, ý bảo rời đi. Sau đó liền đi theo sau lưng hộ vệ kia đi ra ngoài. Lâm Phỉ tự nhiên đi theo sau lưng Lâm Dịch. Trong mắt của nàng cũng có vài phần đánh giá Đế Quân kia, lúc này mới quay đầu lại. - Đế Quân này lãnh mạc quá. Bạn đang đọc truyện được copy tại