Lâm Dịch gật đầu cười, ngay sau đó liền cùng Tố Vân bay lên trời, hóa thành hai đạo lưu quang, bay thẳng về hướng lối vào.
Lối vào Cấm chế.
Trên mặt đất, trên bầu trời, hiện tại đã tụ tập rất nhiều người.
Người hai bên, một phương thì mặc vây giáp màu trắng, còn bên kia thì mặc vây giáp màu xanh. Nhưng có thể phân biệt rõ ràng, chỉ thấy trên người những người này đều ẩn ẩn có năng lượng không ngừng bốc lên, không khí cũng khẩn trương lên, tựa hồ rất gấp gáp. - Thành Nham Sư các ngươi cũng không khỏi quá làm càn a.
Bên mặc vây giáp màu trắng, một người thần sắc đanh lại, nói với ngữ khí trầm thấp. - Hừ, làm càn? Ta xem chính ngươi mới làm càn a? Lúc này hai vị đại nhân lại rõ ràng dám ngăn cản đường đi của chúng ta, thật to gan!
Một người mặc vây giáp màu xanh cũng mở miệng cười lạnh, không kém chút nào, đối chọi gay gắt với đối phương. - Nơi này chính là chỗ Đế Quân tu hành, không được Đế Quân cho phép, bất luận kẻ nào cũng không được đi vào. Đây là quy định đã một mực lưu truyền mấy ngàn năm qua. Mặc dù là hai vị đại nhân cũng không nên vi phạm a?
Một người mặc vây giáp màu trắng không chút sợ hãi, mở miệng nói ra. - Hừ hừ, Đế Quân có quan hệ như thế nào với hai vị đại nhân, chẳng lẽ ngươi còn không rõ ràng? Quy củ là vật chết, người là vật sống. Hai vị đại nhân tới bái phỏng Đế Quân, vậy thì không tuân thủ quy định này cũng không sao a?
Thủ lĩnh bên mặc vây giáp màu trắng lạnh lùng nói: - Quan hệ là quan hệ, quy củ là quy củ. Không thể vì quan hệ mà phá vỡ quy củ. Dù là hai vị đại nhân, nhưng tốt hơn cũng nên tuân theo quy định thì hơn. - Ngươi thật to gan!
Thủ lĩnh bên mặc vây giáp màu trắng nghe vậy, cũng không sợ nói: - Ta xem ngươi mới là thật to gan! Hai vị đại nhân còn chưa nói chuyện, ngươi lại chạy tới la lối om sòm, ta nghĩ các ngươi còn không để Đế Quân vào mắt a? - Ngươi!...
Người mặc vây giáp màu xanh lập tức biến sắc, quay đầu lại trộm nhìn về Loan giá đang lơ lửng trên không trung. Chỉ thấy chung quanh hai cỗ Loan giá kia có tám gã thanh niên mặc hắc y vây quanh, khí chất lạnh lùng, lộ ra khí thế cực kỳ kinh người, chỉ nhìn khí thế, không khó có thể suy đoán ra thực lực những hán tử áo đen này ít nhất cũng là Chiến sĩ Lục giai.
Thấy Loan giá tựa hồ không có động tĩnh gì, người mặc vây giap màu xanh kia mới thở dài một hơi, lại hừ lạnh một cái, nói: - Nhanh mồm nhanh miệng lắm. Hừ, ta cũng không nhiều lời với ngươi. Ta chỉ hỏi ngươi, đến cùng có nhường đường hay không?
Người mặc vây giáp màu trắng kia chỉ cười lạnh một tiếng, nói: - Như thế nào? Ngươi muốn xông vào sao? Ta nhắc nhở các ngươi trước. Tính tình Đế Quân nhu hòa, đích thật là không tệ, nhưng nếu thật sự chọc giận Đế Quân, chỉ sợ không chỉ ngươi mà thậm chí chủ tử sau lưng ngươi còn không chịu đựng được!
Chỉ thấy hai cỗ Loan giá đằng sau kia, màn xe trước cửa chậm rãi hạ xuống, phảng phất như có một đạo khí lưu từ bên trong mãnh liệt bắn ra, thời gian trôi qua, sau đó dần khôi phục lại vẽ yên tĩnh. - Dù là Đế Quân đích thân đến đây, nàng cũng tuyệt đối không nói với ta bằng những lời như vậy. Trước tiên trừng phạt ngươi một chút, ngày sau trước khi nói chuyện thì suy nghĩ hẵng nói.
Một thanh âm đạm mạc chậm rãi vang lên, thanh âm này không lớn, nhưng lại khiến hai đội ngũ đang giằng co trên không trung có thể nghe rõ ràng. Nguồn truyện: