Nhưng mà khi mới chỉ là dị năng giả bát cấp, Lâm Dịch đã có thể tóm lấy lực lượng linh văn, huống chi là Lâm Dịch hiện tại? - Thành.
Lâm Dịch nhanh chóng dùng tinh thần lực bắt lấy lực lượng linh văn, thời điểm tóm được hắn không khỏi có chút khẩn trương, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. - Rống...
Một tiếng hổ gầm vang trời bỗng nhiên vang lên không có dấu hiệu. Chỉ thấy sau lưng Lâm Dịch hiện lên một hư ảnh Bạch Hổ vô cùng uy mãnh. Hư ảnh xuất hiện mang theo một cỗ lực lượng cực kỳ cuồng bạo lan ra mấy chục km trên không trung. Chỉ nghe thấy âm thanh tê tê vang lên, ở trong không gian xung quanh liền xuất hiện vô số vết nứt không gian màu đen. Cả tràng diện nhìn giống như một phiến không gian loạn lưu.
Mà lúc này Lâm Dịch cũng không chịu nổi.
Một cỗ lực lượng khổng lồ đi ra khỏi thân thể khiến hắn không khỏi sợ hãi. Với trình độ thân thể đạt tới Đại tinh vị hạ giai hiện giờ của hắn cũng không cách nào hoàn toàn giam cầm cỗ lực lượng này ở trong, từng tia máu xuất hiện trên người hắn không ngừng đứt đoạn, dường như tùy thời có thể đem thân thể của hắn nổ tung thành vạn mảnh.
Nhưng Lâm Dịch vẫn cắn răng kiên trì. Thân thể của hắn không ngừng run rẩy, tâm thần cũng đi quan sát trạng thái trong cơ thể, hắn muốn biết cỗ lực lượng này mạnh tới trình độ nào. Nó đến tột cùng là xuất hiện từ đâu?
Khi dùng tâm thần chứng kiến nơi phát ra cỗ lực lượng kia, Lâm Dịch không khỏi kinh ngạc tới ngây người.
Chỉ thấy Cổ Vân chi nguyên cùng Linh Văn Chi Nguyên ở phần dưới bụng đã biến mất không còn thấy đâu. Thế nhưng ở trước ngực Lâm Dịch lại có cảm giác cực nóng rồi lại cực lạnh. Năng lượng tại đây giống như là năng lượng khủng bố kia. Đây chính là ngọn nguồn của năng lượng kỳ quái mà khổng lồ đó.
Lực lượng hiện giờ của Lâm Dịch đã không phải phiến không gian này có thể dung nạp. Năng lượng mênh mông không có giới hạn cứ như vậy mà dâng từ đó lên. Chỉ cần giảm thiểu một chút năng lượng nữa thôi...nhưng dù như vậy thì không gian xung quanh vẫn không cách nào dung nạp được nó, từng mảnh đất không ngừng đổ sụp...không thể nghi ngờ, nếu vẫn còn kiên trì thì Lâm Dịch sẽ làm phiến không gian xung quanh hắn sụp đổ hoàn toàn. Hắn cũng rất có thể bởi vì cỗ lực lượng này mà bị vết nứt không gian hút vào trong.
Không có thời gian để cho hắn tiếp tục quan sát nữa, trước khi không gian hoàn toàn tan vỡ, thân thể của hắn có lẽ sẽ bị nổ tung vì cố gắng chống đỡ cỗ lực lượng này. Lâm Dịch lập tức cắn chặt răng, chặt đứt kết nối giữa năng lượng kia và tinh thần lực...
Tất cả đều bị chặt đứt liên tiếp, năng lượng kia lập tức biến mất hoàn toàn. Lực lượng đang dâng trào trong người Lâm Dịch liền biến mất trong nháy mắt. Mà những vết nứt không gian vừa rồi cũng không còn thấy gì nữa, ngay cả hư ảnh Bạch Hổ khổng lồ ở trên không trung cũng theo tiếng gầm mà biến mất...
Lâm Dịch đặt mông ngồi phệt xuống đất, trong lòng vô cùng kinh hãi.
Thế nhưng lúc này không phải lúc để suy nghĩ, trên người hắn xuất hiện quang mang thanh sắc bao phủ hoàn toàn hắn ở trong. Mà Lâm Dịch cũng định đầu tiên chữa thương chính mình cho tốt rồi mới tính tiếp. Hắn nhanh chóng khép hờ mắt lại, cứ như vậy lơ lửng ở trên không trung...xung quanh hắn sớm đã thành một mảnh bừa bãi. Ngoại trừ cây cối trong phương viên mấy chục km ra...ngay cả tòa núi cao vài trăm thước ở bên cạnh Lâm Dịch cũng đã thần bí mất tích...
Giương đôi mắt lên, Lâm Dịch liếc nhìn lại một lần nữa. Trong lòng không khỏi âm thầm kinh ngạc. - Quá mạnh mẽ.
Trong lòng Lâm Dịch run rẩy, sắc mặt tái nhợt...chỉ trong nháy mắt mà phương viên mất chục km đã hoàn toàn biến thành một mảnh tử vong. Ở trên mặt đất có vô số hố to nhỏ không dều, những thứ ở phía trên đều bị hút vào vết nứt không gian. - Năng lượng thần bí kia đến tột cùng là cái gì?
Lâm Dịch không khỏi suy nghĩ, vừa nghĩ tới lúc tâm thần xâm nhập vào trong đó. Năng lượng cuồng bạo như là phong vân bạo vũ khổng lồ và mênh mông, Lâm Dịch cảm giác run rẩy trong lòng...lực lượng kia thật sự quá mạnh, ngay cả Lâm Dịch là chủ nhân của cỗ lực lượng này cũng không khỏi sợ hãi. Một giọt mồ hôi chảy ra từ trên trán hắn...cỗ lực lượng cuồng bạo vừa rồi không phải thứ mà Lâm Dịch có thể khống chế.
Lâm Dịch lập tức cảm thấy may mắn là không gọi cha mẹ tới...nếu không chắc chắn bọn họ sẽ ở trong phạm vi mười km nhìn nhìn. Thế nhưng cỗ lực lượng này lại bao trùm khoảng cách mấy chục km, Lâm Dịch tin tưởng, chỉ cần ngươi ở trong phạm vi này, cho dù ngươi là Đại tinh vị thượng giai hay cái gì đó đều bị cỗ lực lượng giết chết ngay lập tức.
Đây giống như là một loại không gian loạn lưu hơn nữa còn không cách nào phòng ngự.
Về phần trốn đi? Chỉ sợ dị năng giả không gian cũng không cách nào trốn đi được, trong nháy mắt xuất hiện vết nứt không gian vài chục km, tốc độ của ngươi có khả năng nhanh hơn sao? Cho dù đối phương là Đại tinh vị lại được chiến văn gia trì thêm trăm lần cũng không cách nào sử dụng dị năng không gian mà chạy thoát được. Thậm chí nếu như hắn sử dụng dị năng không gian vào lúc không gian không ổn định như vậy cơ hồ là tự sát, thời điểm hắn sử dụng có lẽ sẽ bị vết nứt không gian chia cách thành nhiều mảnh...
Lâm Dịch vô cùng kinh hãi trong lòng, hắn cứ như vậy suốt nửa ngày, sau đó mới hơi chút bình tĩnh trở lại.
Thương thế trên thân thể được sự trợ giúp của Sinh Linh quả đã hoàn toàn khôi phục, nhưng Lâm Dịch lại đột nhiên phát hiện...lực lượng trong thân thể cũng bị khô héo hoàn toàn. Hiện giờ chỉ còn lại một chút đủ để hắn duy trì phi hành, thế nhưng lại không thể phi hành nhanh...
Thân thể thoát lực khiến Lâm Dịch rất khó chịu, càng khó chịu hơn là tinh thần lực cũng bị tiêu hao hầu như không còn. Lâm Dịch quan sát một chút, phần dưới bụng đã chỉ còn một tia năng lượng. Mà tinh thần lực màu lam ở trong linh hồn Kim Châu cũng đã hoàn toàn biến mất.