Hôm sau chính là thứ hai, là người mới không có kinh nghiệm làm việc thực tế trong công ty, nên Chu sa có hơi khẩn trương, cũng vì thế mà thay quần áo đến tận hai lần.
Tuy trong ánh mắt của giám đốc nhân sự tập đoàn Giang thị cũng có tò mò, nhưng vẫn biểu hiện như thường chứng tỏ tác phong nghề nghiệp cực kỳ chuyên nghiệp. Chu Sa mất nửa tiếng để làm thủ tục nhậm chức và nghe giám đốc nhân sự giải thích về chuyện lương bổng của cô, cùng với chế độ phúc lợi của công ty.
Giám đốc nhân sự dẫn Chu Sa đến phòng làm việc của Giang Thâm, phòng làm việc của Giang Thâm chiếm trọn tầng 85 của toà cao ốc, chỉ có Chu Sa và hai trợ lý của hắn cùng sử dụng chung không gian của tầng này.
Giám đốc nhân sự đưa Chu Sa tới chỗ làm việc xong liền rời đi.
Đây là một phòng tích hợp lớn, Chu Sa ở gian ngoài, gian trong là phòng nghỉ và phòng làm việc của Giang Thâm.
Lúc này, Giang Thâm đang ở tầng dưới họp hội nghị thường lệ hàng tuần, cũng không ở tầng 85. Chu Sa đang đi loanh quanh trong phòng làm việc một chút, đột nhiên cửa bị mở ra.
Người bước vào hình như không nghĩ tới trong phòng có người nên biểu hiện có hơi kinh ngạc, nhưng lát sau lại mừng rỡ: "Chu Sa!".
Chu Sa nhìn ra ngoài cửa, là một cô gái nhỏ xinh xắn mặc đồ công sở, trong tay ôm một chồng văn kiện: "Mạt Lỵ".
Đây là bạn cùng phòng thời đại học của cô. Tính cách của Chu Sa cũng không mấy thân thiện, quan hệ với bạn bè đều rất bình thường. Mặc dù là bạn cùng phòng, nhưng bất quá cũng chỉ nói nhiều hơn mấy câu, mà từ sau lúc mẹ cô xảy ra chuyện, Chu Sa dường như biến mất khỏi trường, chỉ trong ngày cuối mới đi lấy bằng tốt nghiệp.
Ở đây nhìn thấy bạn học là chuyện hoàn toàn ngoài ý muốn.
Mạt Lỵ đi tới kéo tay Chu Sa: "Lâu lắm rồi không gặp cậu. Bây giờ, tôi làm thư ký của tổng giám đốc, sao cậu lại ở đây?".
Chu Sa cười cười: "Hiện giờ, tôi là thư ký hành chính của chủ tịch Giang."
"Thật sao?". Mạt Lỵ cực do dự nói: "Trước đó chủ tịch Giang cũng không có nói chỗ làm việc của cậu là ở đây à?"
Điều này quá rõ rồi, trong phòng này chỉ có một bàn làm việc, đồ của Chu Sa lại để trên đó.
Chu Sa gật gật đầu.
Nụ cười của Mạt Lỵ bỗng nhiên biến thành kiểu nghiệp vụ: "Văn kiện này mỗi tuần tôi đều phải mang cho chủ tịch ký tên, tôi mang vào trước."
Chu Sa nhận lấy văn kiện: "Để tôi đi, tôi sẽ mang vào."
Mạt Lỵ cũng không cố chấp, trong giọng nói có chút tò mò: "Chu Sa, cậu là do chủ tịch đặc biệt tuyển dụng sao?"
"Cứ coi vậy đi." Chu Sa cũng không tính nói rõ, vốn dĩ không thân, tự nhiên cũng không có cảm giác vui mừng khi tình cờ gặp lại bạn học.
Mạt Lỵ hình như hơi biến sắc, nhưng chỉ trong nháy mắt lại thân thiết ôm lấy cánh tay Chu Sa: "Chu Sa, cậu biết chị Bùi Oanh không?"
Tâm tư của Mạt Lỵ thật sự dễ nhìn thấu đến nỗi không cần Chu Sa mất công suy đoán: "Không biết."
"Vậy à, thôi tôi đi xuống trước nhé Chu Sa, chủ tịch họp ở tầng 84, có rảnh sẽ lại tìm cậu nói chuyện." Nụ cười của Mạt Lỵ không đổi, vẫy vẫy tay với Chu Sa.
Chu Sa nhìn Mạt Lỵ ra khỏi phòng làm việc, sau đó nhẹ nhàng đóng cửa lại, mặt không đổi sắc liếc nhìn văn kiện nằm trên bàn, cô ngồi xuống bắt đầu mở một phần ra xem.
Lúc Giang Thâm đẩy cửa bước vào đã thấy Chu Sa ngồi ở trước bàn, đầu cúi xuống làm lộ ra một đoạn cần cổ trắng như tuyết, vài sợi tóc rủ xuống, mặc trang phục màu đen, có một loại gợi cảm chưa từng thấy.
Thôi Nhất Minh đang báo cáo với Giang Thâm dừng lại một chút.
Giang Thâm nhìn Thôi Nhất Minh: "Chiều lại nói tiếp, trước tiên, cậu về soạn ra một bản báo cáo về vốn đầu tư của Hồng Tượng."
Thôi Nhất Minh đáp một tiếng liền cầm văn kiện rời khỏi phòng.
Chu Sa ngước mắt lên đã thấy Giang Thâm, Giang Thâm dù bận vẫn ung dung dựa vào cửa nhìn Chu Sa. Chu Sa đứng lên, cầm văn kiện đã sắp xếp xong đem qua: "Đây là văn kiện của văn phòng chủ tịch mang lên cần ngài ký tên."
Giang Thâm nhướng mày: "Mang vào đây."
Chu Sa theo Giang Thâm vào bên trong phòng làm việc của hắn, phong cách rất đơn giản, cũng rất nghiêm túc, đối diện là cửa kính sát đất, trên bàn làm việc lớn được bày trí rất ngăn nắp.
Chu Sa đi đến cạnh bàn đặt văn kiện xuống, xoay người đã bị Giang Thâm đè ở trên bàn.
"Chủ tịch?" Chu Sa chất vấn một tiếng, nhưng giọng điệu không chút hốt hoảng.
Giang Thâm cúi người hôn Chu Sa.
Nụ hôn này thật dài thật ướt át, lúc hai người tách môi ra còn dính dấp vài sợi chỉ bạc.
Không khí bỗng chốc trở nên mờ ám.
"Cho nên, đây là nội dung công việc của thư ký hành chính?" Giọng của Chu Sa không chút cảm xúc.
Giang Thâm dùng môi cọ cọ vào môi Chu Sa: "Không phải, là hành động cá nhân."
Chu Sa dùng ngón tay chặn lại môi Giang Thâm: "Ý là nói tôi có thể từ chối?"
Giang Thâm nắm lấy ngón tay Chu Sa dời đi, kèm theo một nụ cười mê hồn: "Là do kỹ thuật của tôi không tốt sao?".
"Kỹ thuật hôn của chủ tịch Giang hết sức lợi hại." Chu Sa mặt không đổi sắc khen ngợi.
"Cám ơn." Giang Thâm hôn Chu Sa một cái.
"Nhưng tôi sẽ không dính dáng tới đàn ông đã có bạn gái." Chu Sa rất nhanh bổ sung nguyên nhân.
"Nói cách khác..." Tay Giang Thâm từ dưới vạt áo mò lên trên, bóp ngực Chu Sa, ngón cái trêu chọc đầu nhũ Chu Sa, Giang Thâm cúi đầu xuống, cắn nhẹ vành tai Chu Sa: "Nếu tôi độc thân, Chu Sa vẫn muốn làʍ t̠ìиɦ với tôi đúng không?"
Vành tai Chu Sa nhồn nhột, cô có chút không nên thân mà ươn ướt rồi, đây là bởi mình quá mức mẫn cảm, hay là trình độ tán tỉnh của Giang Thâm quá tốt nhỉ?
"Vậy trước hết chờ chủ tịch chính thức độc thân mới biết được.". Lời của Chu Sa vẫn lãnh đạm như cũ, ngữ điệu bên trong lại không tự chủ được mà mang theo một tia xuân sắc.
Giang Thâm cởi nút áo Chu Sa ra, Chu Sa mặc nội y màu đen, cup áo ngực nửa giúp bầu ngực căng đầy trắng như tuyết của Chu Sa càng được nâng lên hết cỡ.
Giang Thâm đẩy áo ngực của Chu Sa lên, một đôi gò bồng đảo không chút che đậy liền hiện ra trước mặt Giang Thâm, đầu nhũ màu hồng nhạt như hoa anh đào tháng tư, tươi ngon đến mê người, cùng với một đêm kia bên hồ bơi, hình ảnh run rẩy trong không khí hoà lại làm một.
Giang Thâm cúi đầu mυ"ŧ lấy: "Sẽ không lâu nữa đâu.", âm thanh dần nhỏ xuống, ngược lại biến thành tiếng liếʍ hôn đầu nhũ.
Chu Sa không kìm được rên lên một tiếng, cô muốn đẩy Giang Thâm ra, Giang Thâm hình như đoán trước được nên bắt lấy tay Chu Sa, đè trên mặt bàn.
"Yên tâm, sẽ dựa theo ý em nói." Giang Thâm cũng không ngừng động tác lại, tiếp tục đổi qua đầu nhũ bên kia.
Cô cảm thấy mình từ từ mất hết sức lực, hạ thân hình như cũng ướt át hơn rồi.
Thế mà lại không chịu nổi khiêu khích thế này ư, Chu Sa khó tin nhớ lại, cô chỉ có một người đàn ông là Giang Thừa, cô và Giang Thừa làʍ t̠ìиɦ được tính là hoà hợp, cô xem như đó là do quen thuộc lẫn nhau, nhưng Giang Thâm chỉ là người lạ mà?
Lúc hai đầu nhũ biến thành đỏ hồng lấp lánh ánh nước, rốt cục Giang Thâm cũng buông Chu Sa ra, hơn nữa còn rất dịu dàng gài nút áo lại cho Chu Sa.
"Toàn bộ văn kiện cần chủ tịch xử lý em đều tiếp nhận đi, lịch trình do hai thư ký kia sắp xếp em cũng tổng hợp lại luôn, nếu có vấn đề gì thì trực tiếp nói với tôi." Giang Thâm một bên cài nút áo, một bên báo nội dung công việc cho Chu Sa.
Quần áo chỉnh tề, Chu Sa đứng lên, một lần nữa búi lại mái tóc sau đầu, sau đó vòng tay ôm cổ Giang Thâm, hôn xuống.
Giang Thâm sửng sốt trong giây lát, thậm chí đầu lưỡi cũng chưa kịp phản ứng, nhưng rất nhanh đã phản xạ lại ôm lấy eo Chu Sa, vói vào cùng lưỡi Chu Sa quấn quít lại một chỗ, để nụ hôn này thêm sâu.
Vẫn triền miên ướt át như cũ.
Chu Sa cắn môi dưới Giang Thâm một cái, đẩy hắn ra: "Đúng là kỹ thuật hôn không tồi." Chu Sa lui về sau, nói: "Chỉ là muốn cảm nhận lại lần nữa thôi." Nói xong chỉ để lại cho Giang Thâm một bóng lưng yểu điệu.
Giang Thâm nhìn cánh cửa đóng lại, ngón tay sờ lên chỗ bị Chu Sa cắn, gợi lên một nụ cười khó hiểu.
_______________________________________
Lời của Mama: Có bạn muốn tăng số lượng chương up mỗi tuần, nhưng vì ta mới đào thêm 1 hố sủng rồi, phải chia thời gian ra mà lấp, ta còn phải đi làm nữa nên không thể cắm đầu vào edit được. Nhưng nếu số lượng độc giả ủng hộ Chu Sa nhiều, ta định mức là 5 chương tiếp theo, mỗi chương đều được 77 lượt bình chọn, ta sẽ cố để up 5 chương/tuần. *Thân ái*