Giang Thừa về đến trước cửa phòng đã nhìn thấy Chu Sa trong hồ bơi.
Chu Sa đã thay bikini màu hồng đào có dây buộc ở cổ, xinh đẹp mà trêu người.
Dáng bơi của Chu Sa rất đúng chuẩn, Giang Thừa đứng ở bờ hồ nhìn trong chốc lát, cũng hào hứng muốn bơi, vào phòng thay quần bơi sau đó nhảy vào trong hồ.
Giang Thừa bơi một vòng quanh hồ bơi rồi dựa vào bờ hồ nhìn Chu Sa, thật giống như một mỹ nhân ngư ở trong hồ bơi, màu hồng đào kia cứ rẽ nước lướt sóng.
Nhưng trong đầu Giang Thừa lại nghĩ về Bùi Oanh.
Lòng tự tôn của Giang Thừa khiến cho hắn từ khi biết Bùi Oanh và Giang Thâm ở bên nhau thì không còn dính dáng vào cô ta nữa. Hai năm qua, Giang Thừa cố gắng để mình tránh xa hết những người, chuyện, và vật có quan hệ với Bùi Oanh.
Thậm chí Giang Thừa còn nghĩ đến việc tìm một cô gái, mà cô gái này phải thật xuất sắc, phải khiến cho Giang Thừa hầu như cho rằng bản thân đã quên sạch Bùi Oanh.
Nhưng hôm nay khi thấy Bùi Oanh ở quảng trường đối diện mỉm cười với hắn, hắn không có cách nào khống chế liền đi về phía cô ta, nghe Bùi Oanh than thở, chuyện bản thân cô ta thấy mờ mịt về mối quan hệ giữa cô ta và Giang Thâm.
Trong lòng của hắn không phải là không xúc động, nhưng hắn cũng không phải là Giang Thừa trẻ tuổi khờ dại của hai năm trước nữa rồi.
Chu Sa lộn một vòng, quay đầu bơi tới trước mặt Giang Thừa, ở trong nước vuốt ve cơ bụng của Giang Thừa.
Giang Thừa luôn là người theo khuôn khổ, kể cả việc quản lý vóc dáng.
Tay của Chu Sa dường như có ma lực, cắt đứt suy nghĩ của Giang Thừa.
Chu Sa cứ đốt lửa, cô nhẹ nhàng cởi quần bơi của Giang Thừa ra, đưa tay nắm lấy côn th*t đang mềm nhũn của Giang Thừa, lên xuống vuốt ve, Giang Thừa "hừ" một tiếng, lửa dục bỗng chốc bùng lên, phản ứng của thân thể hắn rất thành thực, ở trong tay Chu Sa từ từ dựng đứng lên.
Chu Sa dùng lưỡi liếʍ láp Giang Thừa, sau đó từ từ ngậm côn th*t của Giang Thừa vào trong miệng. Nhưng vì quá lớn, động tác của Chu Sa có vẻ hơi khó khăn.
Chuyện này là một niềm vui bất ngờ với Giang Thừa, Chu Sa cũng không thích khẩu giao, đôi khi bị hắn ép quá mới liếʍ một chút. Nghĩ đến đây, Giang Thừa hơi híp mắt lại nhìn xuống, vụ này xem như là lễ vật chia tay Chu Sa tặng hắn sao?
Giang Thừa dùng lưỡi liếʍ nhẹ hoa châu của Chu Sa, cơ thể Chu Sa liền run lên một hồi. Giang Thừa ngậm lấy hoa châu, vừa mυ"ŧ vừa liếʍ, ngón tay lại cắm vào ŧıểυ huyệt của Chu Sa, giả làm côn th*t ra ra vào vào.
Cô ưỡn người, đường cong tuyệt đẹp vô cùng, bờ vai gầy, vòng eo tinh tế. Lúc Giang Thừa vùi đầu vào giữa hai chân Chu Sa, thậm chí Giang Thâm còn mơ hồ nghe được tiếng chậc chậc mυ"ŧ mát hoa châu và tiếng nước khi ngón tay ra vào ŧıểυ huyệt.
"A, nhanh thêm chút nữa đi Giang Thừa, Giang Thừa, em không được rồi."
Giang Thâm híp mắt lại, cái giọng rêи ɾỉ cực kỳ uyển chuyển lại mê người, quyến rũ ngút trời không chỉ khiến cho Giang Thừa không có cách nào khống chế, thậm chí ở chỗ xương cụt kín đáo của Giang Thâm cũng cảm nhận được một loại cảm giác tê dại.
Giang Thâm nhìn hạ thân của Chu Sa run rẩy, cánh tay của cô đã không còn sức chống đỡ, cả người ngã ngửa ra nằm xuống bên bờ hồ.
Cơ thể vừa trải qua cao trào đặc biệt mẫn cảm, Chu Sa "A" mà rêи ɾỉ thành tiếng.
Giang Thừa quấn lấy lưỡi của Chu Sa, tốc độ ra vào bên dưới càng thêm kịch liệt, sóng nước không ngừng va đập vào thành hồ, nước hồ hơi lạnh, mà hoa huy*t của Chu Sa lại nóng bỏng, làm cho Giang Thừa có cảm giác mình đang ở giữa nơi giao thoa giữa băng và lửa.
Bên trong hoa huy*t của Chu Sa giống như có vô số cái miệng nhỏ đang hút lấy, mọi suy nghĩ trong đầu của Giang Thừa hầu như đều hoá thành một câu "Làm chết cô ấy!". Giang Thừa càng gia tăng tốc độ của côn th*t đang ra vào hoa huy*t của Chu Sa.
Cảm giác run rẩy quen thuộc lại từ từ lan ra khắp toàn thân Chu Sa: "Lại, lại muốn tới nữa.", bị Giang Thừa mυ"ŧ lấy đầu lưỡi, tiếng rêи ɾỉ của Chu Sa phát ra còn mơ hồ mang theo chút nức nở.
Chu Sa ở trong lòng của Giang Thừa run rẩy, mà Giang Thừa rốt cục cũng mạnh mẽ ra vào thêm mấy cái, cuối cùng cũng còn chút lý trí, xuất ra ở trong hồ.
Chu Sa há miệng thở hổn hển, hai lần cao trào liên tiếp đã rút cạn hết sức lực vốn có của Chu Sa.
"Giang Thâm." Bùi Oanh mới về tới, vừa bước ra ban công ngoài trời chỗ Giang Thâm đứng, trong không khí còn sót lại ít mùi thuốc lá: "Đang nhìn cái gì đó?".
"Không có gì." Giang Thâm dập tắt điếu thuốc, đi vào, đóng cửa gian phòng thông với ban công ngoài trời.
Bùi Oanh im lặng một chút, bước tới ôm lấy eo Giang Thâm, áp mặt vào lưng Giang Thâm.
Sắc mặt của Giang Thâm không chút xao động, hắn lãnh đạm kéo tay Bùi Oanh ra: "Anh có chút việc, hôm nay phải về Xương Thành, máy bay nửa tiếng sau sẽ cất cánh."
Bùi Oanh ngoan ngoãn gật đầu: "Em đi thu dọn một chút."
Giang Thừa ôm Chu Sa về phòng.
"Em mệt quá!". Hai mắt Chu Sa đều không mở lên nổi, nhắm mắt nỉ non, giống như đang nhõng nhẽo.
Trong mắt Giang Thừa hiện lên một chút nhu tình: "Em cứ ngủ đi, anh tắm cho em."
Giang Thừa thả cô vào bồn tắm, Chu Sa rất biết điều nhắm hai mắt bất động, hưởng thụ sự hầu hạ của Giang Thừa, Giang Thừa cũng bước vào bồn tắm, ôm lấy Chu Sa, cẩn thận lau rửa, tựa như đang thực hiện một nghi thức nào đó.
Bên ngoài truyền đến tiếng động cơ máy bay.
Không biết là ai đã rời khỏi.
***
Lời của Mama: Chương thịt gì mà vừa dài vừa kỹ dữ vậy. Ta muốn tiếp máu. TT^TT
Chuyện phúc lợi: Ta đã tạo 1 blog cá nhân trên Facebook tên là "Mama Tổng Quản". Nó chỉ là của riêng ta thôi. Thế nên bắt đầu lại từ con số 0. Ta treo phúc lợi khi trang đạt được các mốc 77 like, 777like và 7777 like nhé.