“Anh Tần đừng tức giận... Rất nhiều con gái của những gia đình tốt theo đuổi, không khó để có được một trăm cô, có phụ nữ chủ động theo đuổi anh, chứng minh anh rất có sức hút "Tôi cần cái sức hút này sao?” "Không... Anh cần! Ở nhà của tôi có ông chủ bằng tuổi anh, chủ của tôi đã chuẩn bị lấy vợ, mà anh vẫn độc thân... Làm anh em, tôi đây đang có lòng tốt giúp anh.
Con gái lớn nhà họ Lâm cũng là ŧıểυ thư con nhà giàu, người phụ nữ đó cũng gọi là danh gia vọng tộc, cửa thấp cưới vợ... Hai nhà các người cũng coi như là môn đăng hộ đối. Hơn nữa, tôi cũng chỉ là cho cách thức để liên lạc, nếu anh không thích, anh từ chối là được... Cũng không phải ép mua ép bán gì.” Còn ép mua ép bản... Hạt dưa đầu nhỏ Tô Noãn Tâm này đang giả vờ cái gì đây.
Một lúc nữa phải tìm người làm của Lệ Minh Viễn kia hỏi một chút mới được. "Hả? Tôi đây phải cảm ơn cô sao?” "Chuyện đơn giản thôi, không cần khách sáo"
Cúp điện thoại, Tần Thiên nở nụ cười,
Anh ta bước vào trong văn phòng, Tân Nghĩa ngồi đối diện anh ta giống như một đứa trẻ ngoan, nghe thấy trong miệng anh ta nhắc đến Tô Noãn Tâm, ánh mắt mang theo sự tò mò nhìn chăm chăm vào anh ta. Tần Thiên tức giận nói: "Nhìn cái gì! Cho cậu đến công ty để học hỏi, không phải cho cậu đến để nghe lén tôi nói chuyện điện thoại"
Tân Nghĩa cười ngượng nói: “Anh... Anh nói chuyện điện thoại cùng Tô Noãn Tâm sao?" “Đúng vậy! Tôi nói cho cậu biết, đó là vợ tương lai của Lê Minh Viễn, suy nghĩ của cậu cũng nên rút lại đi! Tranh đoạt phụ nữ với Lê Minh Viễn? Tôi là anh cậu cũng chưa có gan đầu l Mời bạn đọc truyện tại Truyện 88.net
Tân Nghĩa không phục nói: “Đó là bởi vì em còn nhỏ, chờ khi em bang tuổi mấy người rồi, khẳng định em còn lợi hại hơn mấy người bây giờ nhiều.” "Hừ, tốt nghiệp đại học rồi, còn nhỏ cái gì? Mĩnh Viên người ta ở tuổi này của cậu, đã là tổng giám đốc của tập đoàn Quốc Doanh rồi! Người nắm giữ quyền lực như vậy! Cậu cưỡi ngựa cũng không đuổi kịp được!
Tôi nói cho cậu biết, nếu muốn mẹ cậu được bố yêu thương, hàng ngày sống cuộc sống thoải mái, dễ chịu, thì cậu nhất định phải cố lên! không biết là Tân Viên đó, vừa mới trở lại, đến lúc đó phóng viên tức giận, cậu cùng mẹ cậu sau này không được sống dễ chịu nữa đâu.
Tân Nghĩa nhíu mày nói: "Tân Viên còn có thể quay về sao?" “Tính cách của bố cậu còn không biết sao? Chiều chuộng Tân Viên nhiều năm như vậy... Có thể đuổi đi một thời gian, nhưng thời gian lâu như vậy ông ấy nhớ con gái, nên lập tức đón cô ta về nhà.
Chỉ cần là Tân Viên yếu đuối nhận ra được cái sai, không tiếp tục quậy phá nữa, vả lại còn đảm bảo với ông về sau sẽ không tái phạm sai lầm nữa... Cậu có tin là bố sẽ lập tức đón người phụ nữ kia về nhà không?”
Tân Nghĩa tin.
Anh ta miễn cưỡng cười nói: "Nhưng mà anh, đó là chị gái cùng một mẹ với anh, vì sao anh lại đứng về phía em?"
Tân Thiên nở nụ cười. “Cậu có phải đầu gỗ không thể! Cô ta là chị ruột của tôi, vậy cậu không phải là em trai ruột của tôi sao? Cậu có biết ở trong một gia tộc lớn, đáng sợ nhất là chuyện gì không?” “Chuyện gì?" "Rõ ràng mọi người đều là người thân... Nhưng lại nhìn nhau không vừa mắt." "Anh... Anh đang nói đến Lệ Minh Viên sao?" Cập hật chương mới nhất tại T ruyện88.net
Tân Thiên nhíu mày nói: “Thật ra cũng không ngốc làm... cũng biết tôi đang nói đến Lệ Minh Viên, tóm lại, Tần Thiên tôi thà có nhiều anh em, cũng không muốn có nhiều kẻ địch.
Về phần Tân Viên, tuy rằng tôi có chung dòng máu với cô ta, nhưng chỉ hướng không giống nhau, trong mắt cô ta chỉ có đàn ông... Vì đàn ông có thể khiến cả một gia tộc rơi vào khó khăn, cho đến bây giờ cô ta cũng không nghĩ đến, nếu như không có nhà họ Tân chống đỡ cho chúng ta, thì cô ta, cậu và tôi là cái gì chứ?
Trong mắt ngời ngoài được coi cái gì chứ?
Tân Nghĩa lập tức hiểu được suy nghĩ của Tân Thiên. Lúc này, anh ta đối với Tân Thiên lại càng nể phục.
Chỉ cảm thấy, người anh này so với bố anh ta thì lý trí và đáng để dựa vào hơn nhiều. "Anh... Em biết rồi, nhưng... Em thật sự rất thích Tô Noãn Tâm, Em không thể buông bỏ được.
Tần Thiên cau mày nói: “Tôi không bắt cậu phải buông bỏ, huyết thống của nhà họ Tân chúng ta dường như rất đơn giản, đều có chút ngớ ngẩn, liều lĩnh đâm vào bức tường mà không thể quay đầu lại... Tân Viên cũng vậy, cậu cũng như vậy, bây giờ Tân Viên đã đâm đến sứt đầu mẻ trán rồi.
Nếu cậu muốn, cậu nên thử một lần
Chỉ là, muốn đấu cùng Lệ Minh Viên, cậu hoàn toàn không phải là đối thủ của cậu ấy.