- Một câu hỏi mắc cười thật, đang kì nghỉ hè, chị không thấy sao? - Hứa Sơ Sơ đáp.
Nghe lời nói đầy gai của cô, Nhã Lệ để hai tay lên bàn, mười ngón đan vào nhau, hỏi:
- Em rất ghét tôi sao? Hay là em luôn nói như vậy với mọi người?
Hứa Sơ Sơ thở dài, nhàm chán trả lời:
- Tôi không ghét chị nhưng cũng không thích chị, chỉ là, tôi không thích nói chuyện với người lạ! Đặc biệt là người lạ nói chuyện nhiều, rất phiền!
Nhã Lệ mím môi gật đầu, lại nói:
- Em học ngành điện ảnh, có lẽ đã từng thấy qua nhiều cặp đôi yêu nhau, trong phim lẫn ngoài đời rồi, cũng có thể em đã từng diễn những vai như vậy, em nghĩ sẽ như thế nào nếu một tình yêu sai trái tồn tại?
Hứa Sơ Sơ nhìn Nhã Lệ, đôi mắt như hiện lên cái gì đó, cô cười ra một hơi, hỏi:
- Này chị gái, lúc còn đi học chẳng lẽ cô giáo Văn không dạy chỉ cách mở bài trực tiếp sao? Hay chị là học sinh giỏi Văn, nên lúc nào cũng là dùng cách mở bài gián tiếp để nói chuyện? Chị chắc là muốn cùng tôi nói đến vấn đề ngành học điện ảnh của tôi chứ không phải là ẩn dụ một chuyện khác?
Nhã Lệ mím môi, cô im lặng khoảng 3s, rồi lên tiếng, lần này, là hỏi thẳng: