Hứa Sơ Sơ mở mắt, cô cố nhịn lại sự xúc động, nhìn thẳng về phía trước - nơi Thời Cảnh Thường đang đứng chờ đợi.
Nhiều năm trước, lúc cô gặp khó khăn, là anh bên cạnh bảo vệ cô, lúc cô cần chia sẻ, là anh ngồi bên lắng nghe không nói, lúc cô tức giận, là anh chiu để cô đánh mắng, kể cả những khi yếu đuối, cũng là anh bên cạnh an ủi.
Người đàn ông này, vô tình mà hữu ý đi vào cuộc đời Hứa Sơ Sơ, từng bước rồi từng bước, xóa tan bóng tối bủa vây xung quanh. Chỉ khi bên anh, cô mới được là chính mình, được phép tùy tiện nổi hứng, cũng được phép yêu một tình yêu khắc cốt ghi tâm.
Cho tới tận bây giờ, vẫn là anh đứng ở nơi đó, cuối con đường đứng chờ cô, anh luôn là đích đến, là điểm dừng chân của Hứa Sơ Sơ, mãi chẳng thay đổi.
- Hôm nay chúng ta ở đây, là để cùng chứng giám cho cặp đôi này. Hãy cùng nghe lời thề nguyện của chú rể và cô dâu!
Dứt lời, người làm lễ chỉ tay về phía Thời Cảnh Thường, ý chỉ muốn anh nói trước. Thời Cảnh Thường không loạn, anh quay sang nhìn Hứa Sơ Sơ, lên tiếng:
- Đứng trước sư chứng kiến của tất cả mọi người,Thời Cảnh Thường tôi xin thề, dành tặng đôi tay, trái tim tôi và tình yêu của tôi dành cho em - Hứa Sơ Sơ. Tôi sẽ tin tưởng và tôn trọng em đến suốt cuộc đời này. Bất kể những trở ngại, chúng ta sẽ đối mặt với nhau, kể cả những cuộc tranh cãi đi nữa, tôi vẫn sẽ luôn là người bạn đời trung thành nhất bên em. Tình yêu của tôi sẽ chỉ hết khi cuộc sống này kết thúc.
- Kể từ hôm nay, em - Hứa Sơ Sơ, người vợ của anh - Thời Cảnh Thường, sẽ không bao giờ để anh một mình cô đơn đối mặt với cuộc đời. Em xin hứa sẽ cùng anh tận hưởng cuộc sống tươi đẹp, em sẽ luôn yêu anh bằng sự dịu dàng, sẽ luôn kiên nhẫn với tình yêu của chúng ta. Em cũng hứa sẽ luôn nói những điều cần nói và chia sẻ với anh những giây phút im lặng khi cần. Em hứa em sẽ hướng về trái tim ấm áp của anh bởi nơi đó chính là ngôi nhà của em. Tình yêu của em sẽ hết... khi em thật sự từ giã cõi đời này.