Tần Mễ cười mỉm, cô quay lại nhìn Sở Bắc, lên tiếng:
- Tổng thống, Tần gia chúng tôi bao năm nay phuc vụ Tô gia và Hứa gia, từ trước tới giờ đều cảm thấy vui vẻ. Bây giờ thấy Hứa gia sắp có con nối dõi như vậy, đương nhiên mừng thay cho họ, tôi hi vọng anh và phu nhân cũng có thể cho Tô gia một tin tức lớn như thế. Mong rằng lần sau khi tôi đến, là để khám cho vợ anh, có được không?
Sở Bắc gật đầu, đáp:
- Được, cảm ơn cô!
Nói xong, Tần Mễ cúi chào tạm biệt với Sở Bắc, cô xoay người đi ra ngoài, lên xe lái đi.
Nhìn đồng hồ mới chỉ 1h sáng, Tần Mễ lắc đầu. Haizzz, mồng một đầu năm, xông đất cho nhà người ta sớm như vậy, không biết cô có đem đến đủ may mắn hay không đây!!
------------...-------------...-------------
Sáng hôm sau, Hứa Sơ Sơ được Thời Cảnh Thường đưa đi bệnh viện. Đầu năm đầu tháng, toàn bộ bác sĩ khoa sản của bệnh viện Trung Ương đều bị triệu tập, ai nấy đều tỏ vẻ không vui, không biết là ai có chức có quyền như vậy, bắt giám đốc bệnh viện lôi đầu bọn họ tới đây.
Nhưng đến khi biết người tai to mặt lớn đó là Thời Cảnh Thường, những bác sĩ y tá chỉ đành im lặng mà làm việc, không dám ho he lấy nửa lời oán trách.
Hứa Sơ Sơ nằm trên giường bệnh, máy nội soi di chuyển trên chiếc bụng trơn láng của cô, vì quá hồi hộp, cô cắn răng, cố điều hòa lại nhịp thở, nhưng vẫn nghe tiếng tim đập thình thịch rõ mồn một trong lồng ngực.