Hứa Sơ Sơ ôm Thời Cảnh Thường một lúc liền muốn buông ra, thế nhưng người đàn ông này lại như keo dính chuột, ôm cô rồi lại không chịu thả tay, khiến Hứa Sơ Sơ dở khóc dở cười 1 phen.
Nghĩ một chút, Hứa Sơ Sơ vỗ vai anh, hỏi:
- Thời Cảnh Thường, anh còn muốn ôm em đến lúc nào nữa?
- Được rồi, em hứa với anh, em sẽ quay lại đây, anh yên tâm, thả em ra được chưa?
Vừa nói, Hứa Sơ Sơ vừa đưa tay đẩy Thời Cảnh Thường ra, thế nhưng anh vẫn nhưng cũ không chịu buông thân thể cô.
Phẫn nộ tăng cao, Hứa Sơ Sơ liền quát:
- Thời Cảnh Thường, rốt cuộc anh muốn làm cái gì hả? Hứa cũng hứa rồi, sao anh còn chưa chịu thả em ra? Chẳng lẽ muốn cũng em vào nhà vệ sinh đi chung sao??
Lời cô vừa dứt, Thời Cảnh Thường ngay lập tức đáp, tựa như đã chờ câu nói này của cô từ lâu:
- Ý kiến không tồi, anh đi cùng đi!
Ngay sau đó, là một loạt bay vèo nhanh đến chóng mặt của Thời Cảnh Thường, bế theo Hứa Sơ Sơ chạy thẳng vào nhà vệ sinh.